Page 152 - Đôi Mắt Biển
P. 152

Đôi Mắt Biển






                     NĂM MƯƠI BA

                     Yêu người sao chẳng gần nhau
                     Mai này nằm xuống nỗi sầu không nguôi
                     Đời người đâu phải mua, vay!
                     Mà vì dâu bể nên say cuối ngàn
                     Yêu người nên chẳng thở than.
                     Yêu em cũng vậy lỡ làng riêng anh.
                     Mai về nhặt đóa hoa chanh.

                     Đêm qua ngủ mơ thấy em về.
                     Em lại dẫn ta vào cơn mê
                     Thiên thai âu yếm nghê thường khúc
                     Để lại nỗi buồn nhớ tai tê.
                     Ai bảo ta thích ngục tù
                     Để em nhốt mãi đến thiên thu
                     Trong tim em đó ta mờ ảo
                     Viết mãi tình thơ trong tình mù

                     Em bắt hồn ta nhốt vào tim
                     Sao em đứng nguyện dáng im lìm
                     Trong đôi mắt ngọc sầu đợi đó
                     Phảng phất dấu yêu phím tơ chìm.

                     Những nụ cười em ta chợt thấy
                     Trôi êm trong mộng những đêm thèm
                     Dấu yêu quấn quít em bỏ lại
                     Cả chiếu chăn buồn mùi hương quen



                                            151
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157