Page 157 - Đôi Mắt Biển
P. 157
Đôi Mắt Biển
Bao giờ anh thấy được em?
Em ơi anh nhớ thật nhiều
Buồn như sao rụng theo chân bước
Buồn thoáng đâu đây nghe tiếng quen
Thời gian đả giết cả đời nhau
hương phấn còn đâu bạc mái đầu
lời yêu còn đó bờ vai mộng
Dựa sát vào nhau nói mai sau.
Đời anh tóc đã chợt phai sương
Một phiến duyên mơ nặng cuối đường
Tình yêu xa tắp ngoài tay với
Hỏi ai. Ai hỏi có vấn vương
Tóc anh trắng xóa mất rồi.
Tình như mây nổi chỉ thế thôi
Em xa xăm quá ta chẳng với
Để khổ cho lòng lệ mặn môi
Yêu thương xin hẹn ngày mai
Tình anh giữ mãi u hoài thế thôi
Sau này lỡ hẹn lời trôi
Em quên hay nhớ thì thôi cũng đành.
Khúc tình phổ nhạc mong manh
Thơ anh trải lụa để em di
Bước chân hồng gấm mộng thì phát khai
Thơ anh chứa cả xuân phai
Tung lên trong gió lạc loài lá thu.
156