Page 161 - Đôi Mắt Biển
P. 161

Đôi Mắt Biển




                  Chết cả lòng ta ngày tháng dại
                  Thuyền đã xa bờ gió bão lên.
                  Bên kia em có còn trên bến.
                  Có đứng đợi chờ hay đã quên?

                  Ta tặng em rồi cả hồn thơ.
                  Em cười, Ta nhủ sao ngu ngơ.
                  Thuyền đà theo nước trên bến đợi.
                  Em bỏ bến chờ bỏ cả thơ.

                  Nhớ nhau xa cách vạn ngả sầu.
                  Nhìn trăng ta hỏi em ở đâu?
                  Nửa vầng trăng khuyết em một nửa.
                  Một nửa anh mang dõi tình đau.

                  Nắng đã ngang đầu em biết không?
                  Thơi gian chẳng đợi kẻ tình mong.
                  Nuối tiếc phút giây bên nhau ấy.
                  Em bỏ lại tôi khuất bụi hồng!

                  Em muốn hồn tôi kéo ra tơ.
                  Tặng trao tất cả cõi lòng thơ
                  Tay vui kéo kén say tình chết.
                  Giữa lá vàng thu xót mộng hờ.!

                  Chẳng biết tại sao tôi lại yêu.
                  xa em, chợt thấy đời khổ nhiều.
                  Nhớ quá đi thôi đôi mắt biển.
                  Làm cả hồn tôi lạnh đổ xiêu.




                                         160
   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166