Page 158 - Đôi Mắt Biển
P. 158
Đôi Mắt Biển
Thơ anh là cũi ngục tù.
Tình đem nhốt lại muôn thu mộng hoài
Thơ anh như chợt mắt nai
Giọt ngây thơ đó lăn dài ướt mi
Trao em, em giữ những gì …?
Thơ anh viết khóc đời chết vội
Như sao băng chợt rụng cuối chân trời
Như tình anh phong rêu trôi biển vắng.
Ôm tình buồn tay trắng sầu rơi.
Anh thét lên giữa thinh không im lặng
Gọi tình về chỉ thấy bóng hư không.
Anh muốn vắt tim cho thành lệ
Hòa máu hồng cho vạn kiếp ước mong
Tình ơi ta muốn cắn vào mi
Để hỏi con tim có những gì?
Sao ta đau mãi trong đêm vắng.
Và hăt hiu hoài trải lối đi.
Buồn ơi như lá thu bay.
Xào xạc bên sông dấu yêu này.
Trăng khuya mờ tỏ trong sương lạnh
Ta có buồn không hỡi đêm say?
Tình ơi ta muốn ôm mi
Hỏi cho rõ tên em là gì.
Có phải tình em thơ dang dở.
Hay là đau đớn của ngu ngơ.
157