Page 175 - Đôi Mắt Biển
P. 175

Đôi Mắt Biển




                  Nắng đổ ngoài sân anh thẫn thờ
                  Mộng tình nuối tiếc đến ngu ngơ
                  Hỏi em có nhớ trưa nắng đổ
                  Hai đứa gọi nhau ở bến chờ

                  Anh muốn hai ta là của nhau.
                  Cuộc tình đâu phải nỗi niềm đau
                  Yêu thương hai đứa hai bến đậu
                  Chung một dòng sông chứa vạn sầu

                  Thơ anh buồn như lá
                  Gío cuốn đổ muôn chiều
                  Bước chân ai trên lối
                  Xào xạc và đìu hiu
                  Bé thật ngây thơ và dại khờ
                  Đem tình thêu đệt viết thành thơ
                  Nụ hôn che dấu sau vành nón
                  Đôi mắt tròn xoe nũng nịu chờ
                  Xem hình mà tưởng đôi vai
                  Nhớ hương mùi tóc nhớ hoài lưng ong
                  Mê ơi đôi mắt say lòng
                  Nhớ em đường bụi nắng hồng phố đông
                  Bây giờ sợi nhớ tình mong

                  Sáng nào cũng đợi chờ trông
                  Nhìn mây theo bóng ngựa hồng thênh thang
                  Đêm qua thức tới ba giờ
                  Thức khuya dậy sớm mặt đờ đẫn ra
                  Nằm mơ thấy dáng tình sa
                  Xiêm y rơi rụng trăng ngà ảo sâu.
                  Để anh gục xuống mộng sầu.


                                         174
   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180