Page 86 - Đôi Mắt Biển
P. 86

Đôi Mắt Biển










                     GIỌT  LỆ NGU NGƠ

                     Sáng dậy muộn vì đêm qua thức trắng
                     Đợi em về, 5 giờ sáng không hay
                     Có lẽ giận nên em buồn không đến
                     Lòng anh đau mệt lả ngủ quên ngày.

                     Sáng thức dậy nắng đã tràn qua cửa
                     Nhìn lá bay dạ xót nhắc tên người
                     Làn thu phong ùa vào gây thêm lạnh
                     Em biết chăng thơ anh viết thay lời

                     Đã trách em đêm qua sao lỡ hẹn
                     Như mọi lần lẳng lặng đến bên anh
                     Trong liêu trai gối chăn mùi hương bưởi
                     Lời hẹn thề sương khói mộng mong manh

                     Sáng nay nhìn lá thu bay, nắng lạnh
                     Cuối thu rồi đã sắp tới mùa đông
                     Ở nơi ấy, em gọi tên ai nhỉ ?
                     Có khi nào em đứng cửa đợi trông

                     Anh nơi này phòng đơn nghe tích tắc
                     Những giọt buồn theo tiếng vọng điểm giờ
                     Thời gian qua tóc vội vàng phai sắc
                     Tiếc mùa xuân, giọt lệ nhỏ ngu ngơ,

                                            85
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91