Page 87 - Đôi Mắt Biển
P. 87

Đôi Mắt Biển











                  EM ÁC LẮM

                  Em ác lắm ! như Eva nũng nịu
                  Cho ta ăn trái cấm của nhớ nhung
                  Mới cắn vào ta tưởng rằng biển ái
                  Nhưng nào ngờ biển dâng sóng trùng trùng

                  Em ác lắm ! Đã cho ta nếm phải
                  Giọt rượu sầu dấu trong chén quỳnh tương
                  Nuốt khỏi cổ lòng ta sao cấu xé
                  Nặng phiến buồn, cả một khối đoạn trường

                  Em ác lắm ! Như con mèo thùy mị
                  Tới bên ta chợt vung móng xé cào
                  Hồn ta rách, tim hầu như vỡ nát
                  Tóc bạc mầu rơi rụng tình xanh xao

                  Em ác lắm, Thiên thần hay quỷ dữ ?
                  Ta chẳng cần, hãy tới để ta say
                  Nàng thơ đâu..! So tơ và trổi nhịp …!
                  Yêu một lần rồi gục ngã đêm nay.





                                          86
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92