Page 127 - Tuyển Tập Thơ Chinh Nguyên-Khắc Khoải - 2022
P. 127
Khắc Khoải
SẦU VIỄN XỨ
Ta về soi lại đầu sương điểm
Ðể thấy phù vân hiển hiện chờ (YS)
Thoáng tiếc vòng tay run chân mỏi
Tình còn hương phấn thoáng trong mơ (CN)
Cất giọng buồn ngâm một bài thơ
Hồn dâng nỗi nhớ ánh trăng mờ (VH)
Tiếc thương chi nữa trăng mòn mỏi
Để lại sầu riêng luống ngậm ngùi (TXT)
Nơi ấy bây giờ vẫn thế sao?
Có nghe hồn nước hận tuôn trào,
Canh dài chim "Quốc" kêu khan giọng,
Ðời vẫn mịt mù... bóng trăng cao! (lad)
Quê cha đất tổ xa vời vợi
Canh cánh bên lòng nợ núi sông
Từng đêm thao thức nghe quằn quại
Thân tàn ma dại uất ức lòng!(HAK)
Người đi có thấy buồn lao-xao ?
Đào mận ngày xưa đã bị rào
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà bị dột nát từ cao
(Vô Danh văn )
116