Chinh Nguyên
Tình tôi đẹp trăm năm như lời gọi
Thoáng như bèo sóng tụ lại, rồi tan
Bến sông mưa tiếng thở dài, gió hú
Quán trọ buồn ôm chặt nỗi trái oan.
Thôi cũng đành viết tình thơ trên lá
Đợi gió về tung vãi gởi người đi
Nhắn với ai kiếp sau đừng hò hẹn
Bởi kiếp này thoáng gặp đã chia lỵ
121