Page 144 - Loi Tinh Buon
P. 144

Thôi giã biệt chữ vợ chồng tình nghĩa,
               Em đi rồi rũ sạch kỷ niệm xƣa…!
               Ta bây giờ vẫn u buồn sầu đắng,
               Kỷ niệm nào rơi rụng giữa đêm mƣa…!
               Thôi giã biệt nụ hôn đầu ngày đó,
               Môi em thơm, ta tƣởng vị ngọt ngào,
               Nhƣng bây giờ đã trở thành cay đắng,
               Để hồn ta lịm chết… lá xôn xao…
               Thôi giã biệt những xuân đầu vụng dại,
               Em tặng ta hƣơng vị của nguyên trinh,
               Cám ơn em, cho vạn lần để nhớ,
               Mảnh chiếu xƣa ôm trọn chuyện chúng mình.
               Thôi giã biệt áo vàng xƣa đã cũ,
               Áo phai màu nên kỷ niệm còn đâu…!
               Ta nghèo nàn nên duyên tơ có thế,
               Ai đâu ngờ biển rộng với sông sâu!
               Thôi giã biệt đêm đầu say yêu dấu,
               Em lên ngôi hoàng hậu tuyệt đỉnh cao,
               Ôm mộng tƣởng dã tràng xây bờ cát,
               Để bây giờ sóng phủ lấp nơi nao…?
               Thôi giã biệt rƣợu hồng quỳnh tƣơng cũ,
               Ta trao nhau, trao biết mấy cho vừa,
               Nhƣng bây giờ sao hè về băng giá!
               Kỷ niệm nào cho ta ấm đêm xƣa…!
               Cám ơn em những ân tình ngày cũ,
               Cám ơn em giây phút của ái ân,
               Cám ơn em cho ta niềm chua xót,
               Cám ơn em dâu bể trải bao lần…
               Thôi em đã ra đi mang tất cả…!
               Ta nâng niu trìu mến đớn đau này,
               Thôi em đã quên đi câu chuyện cũ…!
               Chỉ còn ta vẫn nhớ… cuộc tỉnh say…!








                                                                     Lời Tình Buồn   :: 142
   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149