Page 149 - Loi Tinh Buon
P. 149
THU BUỒN
Hồn ta đã nhƣ rừng thu sầu úa
Sớm, trƣa, chiều nắng chết cỏ không xanh
Khe khẽ gọi tên em trong rừng vắng
Gió vô tình đùa lá rụng vây quanh
Thu lặng lẽ trao tình cho gió cuốn
Ôm cô đơn tia nắng sớm soi buồn
Thƣơng cuộc tình xác úa vàng rơi rụng
Lệ sƣơng tan óng ánh xót xa tuôn
Nắng trang trải sợi mềm mây hờ hững
Gió mơn man vờn chiếc lá lìa cành
Trƣa đứng bóng sao hồn thu gây lạnh
Cả phiến sầu đổ trên khối vàng anh
Tình chất ngất thu về… mƣa lây lất…!
Ta gọi tình, em có nhớ ta không?
Giữa rừng nhặt gom màu thƣơng lòng úa
Gió hắt hiu sƣơng muộn phủ mênh mông
Ta đào mộ cho tình thu hấp hối
Giữa rừng hoang gió cuốn lá gọi chiều
Em về đâu… thu sẽ tàn đông tới
Hoàng hôn về, nắng úa đổ xiêu xiêu
147 :: Chinh Nguyên