Page 154 - Loi Tinh Buon
P. 154
TIỄN BIỆT
Thu lại đến sắc vàng vƣơng song cửa!
Thân liễu gầy, nắng úa đọng cành khô
Chiều hoàng hôn mây tím buồn ủ rũ
Nắng chết trên đồi, xác lá đuổi xô…!
Chiều tím nhạt nên tình buồn xa cách!
Phút chia tay anh ƣớc nụ môi hôn
Ôi xao xuyến sóng mắt tình em đợi
Trong mê say… anh ƣớp nhớ trong hồn
Cành trơ trụi dấu yêu giờ biển nhớ
Nụ hôn tàn em bƣớc vội qua cầu
Áo tơ vàng gió lùa chân quấn quít
Tiễn em rồi anh chuốc cuộc bể dâu
Chiều sƣơng đó em đi anh vẫy gọi
Nắng phai màu cỏ úa, xác thu rơi…
Anh từng bƣớc nhặt lá vàng vừa rụng
Hồn lắng tơ buồn… tình chết chơi vơi
Thời gian đến những mùa mang sầu úa
Mƣa sầu rơi… lệ tí tách hiên xƣa
Giọt lất phất hồn thu bay xơ xác
Em đâu rồi…? anh tựa cửa nghe mƣa…
Lời Tình Buồn :: 152