Page 155 - Loi Tinh Buon
P. 155
TIỄN EM
Đời quá mênh mông em vụng dại,
Tình đầu sao lỡ để phôi phai…!
Có lẽ đời anh nhƣ bão tố,
Phiền trách riêng anh, chẳng trách ai.
Xin một lần thôi ta đƣợc khóc,
Để tiễn em đi phút bẽ bàng,
Cho hƣơng phấn vỡ tan thành lệ,
Em về cho kịp chuyến sang ngang.
Xin một lần anh dõi bƣớc em,
Kể nhƣ từ đó ta chƣa quen,
Dừng chân chi nữa…! Ðừng quay lại…!
Má phấn em giờ đã ố hoen.
Bây giờ em đã vợ ngƣời ta,
Nặng trĩu tình xanh giọt lệ sa,
Hiên xƣa vƣơng mắc giàn hoa tím,
Cánh vỡ trên thềm tình vội qua…!
Thôi thế là xa… xa cách mãi,
Trăng soi song cửa bóng em đâu?
Tình thu xào xạc sƣơng giăng mắc,
Anh ngỡ bƣớc em trên đỉnh sầu.
153 :: Chinh Nguyên