Page 187 - Loi Tinh Buon
P. 187
TƢƠNG TƢ
Bƣớc lạc lối trong rừng thu chiều vắng,
Nghe lá buồn xào xạc chạy tìm nhau,
Cây trụi lá hắt hiu tia nắng đổ,
Tình xa rồi ôm hiu quạnh đớn đau!
Ôi mê đắm dấu yêu vừa chợt đến!
Đến rồi đi duyên vội nhuộm xót xa,
Thƣơng đôi mắt… vũng hồn sầu chợt ngã,
Yêu nụ cƣời mau tàn úa đêm hoa.
Nghe nhƣ thoáng tiếng chân em bƣớc vội,
Trong sƣơng chiều lá xào xạc xót xa,
Hồn thu úa, trăng mềm buồn rũ rƣợi,
Môi em cƣời… sao yêu dấu vội qua!
Tình chua xót nhƣ lá vàng ủ rũ,
Gió vô tình cuốn lá đổ sông Tƣơng,
Ôi mộng ƣớc nửa đời mang trao gởi,
Sao em đi cho xót dạ nửa đƣờng…!
Sƣơng nhẹ phủ lạnh vai lòng xơ xác,
Theo lá vàng vƣơng vãi giữa đêm hoang,
Trăng còn đó, lời xƣa em rũ sạch,
Rƣợu tỉnh say anh vẫn nhớ thiên đàng…!
Lời thề đó sao vẫn ôm ấp mãi…!
Cho phiến sầu trang trải với thời gian,
Chiều mƣa đổ lòng chùng thƣơng nhớ gọi,
Em đâu rồi… chiều tím phủ miên man!
Đời dâu bể sầu cay tình bến vắng,
Nƣớc cuốn thuyền trôi, sóng vỗ sông sâu,
Mãi hoài vọng đớn đau sầu kỷ niệm,
Trọn kiếp phong ba, ly khách gánh sầu…
185 :: Chinh Nguyên