Page 29 - Loi Tinh Buon
P. 29
BUỒN BƠ VƠ
Tình nhƣ biển gió hú đùa ghềnh vắng
Nắng ấm mơ duyên triền cát ngủ say
Thân dã tràng xây lầu tình không hối
Sóng bạc xô bờ cuốn mất không hay
Ngƣời tình hỡi, chiều rơi trên biển vắng
Chim lặng trên cành, chỉ tiếng thông reo
Anh ngồi ngắm nƣớc gầm xô triền cát
Giận dữ tràn bờ mộng mị cuốn theo
Gió đã về chân trời tia nắng chết
Hấp hối dần xa mây cuộn mênh mông
Ngƣời tình hỡi bao giờ em mới hiểu…
Xa cách muôn trùng ai nhớ, ai mong…!
Em có biết gió đời xô lòng động!
Phận bạc nổi trôi, đau đớn riêng anh
Nửa kiếp sống mảnh linh hồn xuân vỡ
Nợ nƣớc hao mòn nhƣ khói mong manh
Một lần yêu là một đời tan vụn
Những mảnh ái ân xoáy buốt lòng anh
Nhƣ sợi giây nối buộc thành khúc mắc
Kéo thắt kiếp ngƣời héo hắt mộng xanh…!
Đếm canh dài trăng hoang sƣơng giăng mắc
Che lấp cuộc tình, giết vội duyên nhau
Mùa tháng hạ sao lạnh nhƣ đông giá?
Run rẩy cuộc tình yêu dấu cơn đau
Anh mang kiếp thân tằm đi viễn xứ
Đem sợi tình trao tặng để trắng tay
Đêm quay về nhìn khói loang lệ nến
Rƣợu mềm môi miệng kén nhả tơ say
Thôi đã thế xa nhau rồi để nhớ
Cách biệt một đời giữ bức tranh thơ
Em vẫn thế ngƣời trong tranh ủ kén
Anh là tằm đem xác đổi ngàn tơ…!
27 :: Chinh Nguyên