Page 288 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 288
về chiến tranh Việt Nam 1945-1975, đã đăng hàng tuần trên
các báo Chính Luận (Seattle), Chính Nghĩa (Seatt le), Ðời Mới
(San Jose), từ 5 năm nay đến nay vẫn tiếp tục đăng. Tôi đã cho
trình bày để in thành 2 tập, nhưng khi sắp hoàn thành để gởi
đi nhà in thì lại gặp thêm các tài liệu mới, đành phải sửa lại
và thế là lại chậm trễ cho đến nay (vụ Trịnh Minh Thế chẳng
hạn), nhưng hy vọng rồi cuối cùng tác phẩm biên khảo này sẽ
đến tay người đọc.
14. Theo Giáo Sư, vai trò chính trong các chương trình giảng
dạy Sử hiện nay là gì? Nếu đất nước còn trong chế độ Cộng Sản,
liệu sự thật của lịch sử đóng vai trò ra sao?
- Sử học là một bộ môn nghiên cứu thuộc lãnh vực khoa
học nhân văn, nhằm tái tạo lại diện mạo quá khứ của nhân
loại, của một quốc gia, của một dân tộc, của một vùng đất...
theo đúng những gì mà nó đã xảy ra dựa theo nguồn sử liệu
truyền khẩu hay bằng chữ viết, hoặc những di tích, di chỉ liên
hệ. Dĩ nhiên, không dễ gì tái tạo lại sự thật như nó đã xảy ra,
nhất là khi biến cố xảy ra hàng ngàn hay hàng trăm năm về
trước. Tuy nhiên, ngành Sử học nhắm tới sự khách quan càng
nhiều càng tốt, còn đạt cho được sự tuyệt đối thì không phải
là điều dễ. Hơn nữa, việc chép Sử theo quan niệm của người
xưa, là cốt để sự kiện tự nói lấy những ý nghĩa cần có của biến
cố, khen chê là điều xét ra không cần thiết (Je n’impose rien,
Je ne propose rien, J’expose). Như thế môn sử học là môn đi
tìm hiểu sự thật của quá khứ. Sinh viên ngành Sử học phải
được dạy phép cẩn án tài liệu (cẩn án nội, cẩn án ngoại), sàng
lọc đánh giá độ đáng tin cậy của nguồn sử liệu để có thể phân
tích, so sánh và tổng hợp. Sự cẩn trọng, tính nghiêm minh
của khách quan tính phải được bảo vệ tối đa, gạt bỏ mọi thiên
kiến, phe phái và không nhằm phục vụ cho một mục đích
chính trị nào. Quan niệm Sử học như vậy thì hoàn toàn ngược
lại với quan niệm của các sử gia theo chủ nghĩa Cộng Sản. Với
họ, nhào nặn lịch sử, bưng bít lịch sử, giải thích lịch sử theo
chiều hướng có lợi cho Ðảng, cho đường hướng chính trị của
họ đều được phép làm và lại được khuyến khích. Một thí dụ,
ai cũng hiểu ông Hồ chí Minh với tên khác là Nguyễn Ái Quốc
cùng với rất nhiều tên và bí danh khác nữa, là một người đã
Lê Đình Cai - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - 287