Page 153 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 153

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


           được đăng tải trên nhiều báo chí ở Hoa Kỳ, Gia Nã Đại và Úc (báo
           Chính Luận ở Seattle, Washington; báo Thế Giới Mới ở Arlington-
           Texas,; Việt Báo ở Denver - Colorado, Mẹ Việt Nam và Đất Đứng
           ở San Jose - Bắc Cali, báo Người Việt ở Westminster - Nam Cali;
           báo Dân Việt ở Cabramatta - Australia; báo Đối Lực ở Toronto -
           Canada...) vào dịp kỷ niệm tháng 4 đen 1998.
                 Khi đáp câu hỏi của tôi liên hệ đến Hiến Chương Vũng Tàu
           (16-8-64), tướng Nguyễn Khánh trả lời:
                "Về sinh hoạt chính trị tôi đã nhờ giáo sư Nguyễn Văn Bông,
           ông Trần Chánh Thành và một số luật gia khác soạn thảo một Hiến
           chương qui định sinh hoạt dân chủ để làm căn bản lùi bước của chế
           độ quân quản. Miả mai thay không một ai lưu ý đến nội dung của
           văn kiện định chế này và do sự gợi ý cũng như xúi dục của một thế
           lực rất quan trọng đã đưa đến sự xuống đường ào ạt của các anh
           em sinh viên miền Trung và miền Nam chống tướng lãnh độc tài là
           tôi. Điều miả mai ở chỗ trong tình trạng vô hiến pháp, một tay tôi
           ghìm súng, một tay tôi ký sắc lệnh để điều khiển sự vụ quốc gia,
           đó mới là lời mời gọi đi đến chỗ độc tài. Xin nhớ vào thập niên 60,
           chế độ độc tài quân quản là do trào lưu thời thượng trên khắp thế
           giới. Tôi đã chống lại sự cám dỗ này để tìm một Hiến Pháp xây
           dựng dân chủ cho miền Nam chúng ta thì sự chống đối lập tức xảy
           ra. Đến bây giờ nhìn lại, tôi tiếc một cơ hội cho miền Nam chúng
           ta có dịp cùng nhau đồng ý một căn bản hiến định cho chế độ quân
           quản rút lui để làm nhiệm vụ thuần túy đã được giao phó cho quân
           đội là bảo vệ an ninh lãnh thổ, lúc đó tiến hay thoái là quyết định
           tự chủ của chúng ta, có thể vận mệnh chúng ta sẽ khác và có thể
           không có ngày 30-4 nào cả. Nhưng lúc đó, tinh thần chống Hiến
           chương Vũng Tàu lên rất cao và những người chống đối tôi cũng là
           những thành phần yêu nước đầy nhiệt tình của tuổi trẻ. Tôi đã gặp
           gỡ và nói chuyện với các anh em lãnh đạo sinh viên, nhưng trào
           lượng thời cuộc đã giảm đi tin cậy trong lòng người. Và lúc đó tôi
           tự nhận thấy không còn hữu hiệu trong vai trò lãnh đạo đất nước và
           Hội đồng Tướng Lãnh được thông báo về sự thoái nhượng và ra đi
           của tôi đưa tiễn tôi là những vị tướng trẻ đã từng sát cánh với tôi
           nhưng, lúc ấy đã bị lung lạc bởi thế lực muốn tôi thoái lui khỏi nền
           chính trị miền Nam. Tôi đã ra đi trong hoàn cảnh đó với niềm băn

                                          152
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158