Page 398 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 398
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
của tướng Nguyễn Văn Điềm, Sư Đoàn II của tướng Trần Văn
Nhựt và mất luôn Lữ Đoàn 147 Thủy Quân Lục Chiến.
Ngày 26-3-75 vào buổi tối, Bộ Chính Trị và Quân Ủy Trung
Ương của CSBV ra chỉ thị cho bộ đầu não của Quân đoàn II và
Quân khu V của cộng sản phải thực hiện các điểm sau đây:
"Nắm vững chủ trương đã đề ra, hành động táo bạo, bất ngờ,
làm cho địch không kịp trở tay.
"Phải tập trung lực lượng tiêu diệt sinh lực lớn của địch ở Đà
Nẵng, chủ yếu là sư đoàn lính thủy đánh bộ, sư đoàn 3 ngụy,
giành thắng lợi trong trận quyết chiến quyết thắng này, tạo điều
kiện cho trận chiến chiến lược khác." (69)
- Đà Nẵng những phút giây sau cùng (26-3 đến 29-3-1975):
Đà Nẵng là một quân cảng quan trọng của VNCH, thị xã
đứng hàng nhì sau Sài Gòn, với dân số thời bình là 600.000
người. Đó là nơi đóng quân của SĐ3BB (tư lệnh thiếu tướng
Nguyễn Duy Hinh) thêm BTL Quân đoàn I của tướng Ngô
Quang Trưởng. Có hai phi trường là phi trường Đà Nẵng và phi
trường Non Nước, thêm một lực lượng Hải quân quan trọng
đóng ở bán đảo Sơn Trà và dọc bờ biển.
Các biến cố quân sự dồn dập từ đầu xuân năm 1975 khiến
Tổng thống Thiệu phải dùng chiến lược "đầu bé đít to", chỉ giữ
lại Quân khu I vài đầu cầu là Huế, Đà Nẵng và Chu Lai, nhất là
Đà Nẵng để phòng hờ trường hợp Hoa Kỳ cho quân Mỹ trở lại
cứu viện, thì còn có nơi đổ bộ.
Song CS lại dùng chiến thuật "chặn không cho rút yên lành,
chia cắt tiêu diệt các đoàn quân triệt thoái để không thể nào co
cụm hoàn hảo được. Đó là trường hợp Đà Nẵng ngày 26-3-75.
Với quân đội còn trong tay, khoảng chừng 100.000 người,
tướng Trưởng cho lập một phòng tuyến hình vòng cung bao
quanh Đà Nẵng như sau:
Phiá Bắc, vùng đồi núi hiểm trở của đèo Hải Vân, đặt lữ
đoàn 2 TQLC còn nguyên vẹn và phần còn lại của lữ đoàn 147
TQLC thoát từ Thừa Thiên về.
Phiá Tây, đặt sư đoàn 3 BB, với pháo binh và thiết kỵ còn
397