Page 402 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 402

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


               tướng biết rõ tình hình và giải quyết cấp thời, chứ đừng có còn
               giữ thái độ "trình thưa dạ bẩm" trong lúc này nữa. Phải thẳng
               thắn nói sự thực. Nhưng sau khi Thủ tướng nói chuyện xong, đến
               phần thắc mắc, cũng chẳng ai nói gì cả. Tôi rất buồn vì anh em
               không chịu nghe lời tôi để nói sự thực tình hình hiện tại lên Thủ
               tướng. Duy chỉ có một mình đại tá Kỳ, tỉnh trưởng Quảng Trị có
               hỏi một câu: "Thưa Thủ tướng, trong mấy ngày qua có một số
               công chức đã tự ý bỏ nhiệm sở không đến làm việc, thưa Thủ
               tướng phải dùng những biện pháp gì để trừng phạt những người
               đó". Câu hỏi thật hay, nhưng Thủ tướng không trả lời và nói lãng
               sang  chuyện  khác.  Vì  Thủ  tướng  làm  sao  nói  được  khi  lệnh
               thượng cấp đã muốn giải tán càng sớm càng tốt Quân đoàn I và
               Quân khu I. Trung ương chỉ nói bóng nói gió với các thuộc cấp
               và chỉ ra lệnh thẳng với một mình tôi là tư lệnh Quân Đoàn mà
               thôi. Vì vậy cuộc họp hôm đó cũng chẳng mang lại kết qủa nào
               như tôi mong muốn.
                     "... Lệnh của Tổng thống Thiệu yêu cầu tôi rút quân đoàn I
               trước quân đoàn II. Ngày 13 tháng 3 rút quân đoàn I, và ngày 14
               tháng 3 rút quân đoàn II. Ông Thiệu cho biết là rút hết về Phú
               Yên, lấy quốc lộ 21 làm ranh giới. Việt Nam thu gọn sẽ chạy dài
               từ Phú Yên đến Hà Tiên. Cái lầm của trung ương là không cho
               thuộc cấp biết ý định của mình. Nghĩa là các vị tư lệnh quân,
               binh, chủng, tổng bộ trưởng, tư lệnh sư đoàn.... không biết gì về
               việc rút quân của quân đoàn I và II. Lệnh này chỉ có Tổng thống,
               Thủ tướng Khiêm, đại tướng Viên, tư lệnh quân đoàn I là tôi và
               tư lệnh quân đoàn II là tướng Phú biết mà thôi. Do đó thiếu sự
               phối hợp chặt chẽ giữa tham mưu và các cấp, không có kế hoạch
               rút quân đàng hoàng, lệnh đột ngột không có cả thì giờ để sắp đặt
               kế hoạch, gây hoang mang chi binh sĩ, nhất là gia đình họ cũng
               không  được  bảo  vệ  đúng  mức  thì  làm  sao  tránh  khỏi  hoang
               mang.
                    "... Đúng ngày 22 tháng 3, 1975, tôi được lệnh rút sư đoàn Dù
               và sư đoàn TQLC về giữ Nha Trang. Ngày 29-3 địch tràn vào Đà
               Nẵng với những trận giao tranh nhỏ. Tôi được chiến hạm HQ
               404 đưa về Sài Gòn. Trên tàu tôi có một lữ đoàn TQLC. Khi tàu
               chạy  ngoài  khơi,  trên  biển  Nam  Hải,  trên  đường  về  Sài  Gòn,
               Tổng thống Thiệu gọi máy yêu cầu tôi tái chiếm Đà Nẵng. Tôi

                                            401
   397   398   399   400   401   402   403   404   405   406   407