Page 462 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 462
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
Martin bảo viên chỉ huy trường phi cơ: "Đì Đài Bắc".
Rồi Martin và Polgar từ trên máy bay xuống. Máy bay cất
cánh lập tức.
Martin kể, tôi chỉ nói: "Au revoir" với ông ta. Không có một
lới lịch sử nào. Chỉ có "au revoir" (giã biệt) mà thôi (136).
Có nhiều tin đồn rằng ông Thiệu ra đi đã mang theo 16 tấn
vàng của Ngân hàng Quốc Gia. Điều này hoàn toàn không đúng.
Bản thân ông Nguyễn Văn Hảo, nguyên phó Thủ tướng đã tự
đinh chính nguồn tin này khi ông khoe với nhà cầm quyền cộng
sản rằng chính ông đã giữ lại được số vàng này không để ông
Thiệu mang đi. Trong cuốn "Việt sử Khảo Luận", luật sư Hoàng
cơ Thụy đã báo buộc "Hảo là một cộng sản nằm vùng" (sđd, tr.
3699) và giáo sư Nguyễn Văn Canh thuộc học viện Hoover ngày
3-8-95 đã gửi văn thư lên nghị sĩ Orin Hatch, chủ tịch Ủy ban Tư
Pháp Thượng Viện để yêu cầu dẫn độ Nguyễn văn Hảo từ Việt
Nam về Florida để trả lời về việc liên quan đến 700.000 đô hối lộ
cho bộ trưởng Thương Mại Ron Brown để giúp vận động bải bỏ
cấm vận đối với CSVN (xem chi tiết trong tờ "Thời Báo" ra ngày
9-8-95, tr. 3 ấn hành tại San Jose, CA)
Trở lại với tân Tổng thống Dương Văn Minh.
Tướng Minh được Quốc hội biểu quyết với 136 cánh tay giơ
lên và 2 cánh tay không giơ (của 2 chủ tịch Thượng và Hạ viện)
trong khi gần 100 vị khác đã vắng mặt vì đã di tản ra ngoại quốc,
hay còn kẹt lại ở các tỉnh miền Trung. (Đây là một cuộc biểu
quyết không dựa vào một điều khoản nào trong Hiến Pháp của
nền Đệ II Cộng Hòa và đúng là các dân biểu, nghị sĩ hiện diện đã
làm một điều vi hiến).
Sau khi quốc hội biểu quyết xong, khoảng 10 giờ đêm, ông
Trần Văn Lắm (chủ tịch Thượng viện) lập tức đến nhà cụ Hương
cho hay kết quả để chuẩn bị diễn văn bàn giao, rồi đến nhà ông
Minh đề nghị bàn giao 9 giờ sáng hôm sau (28-04-1975). Ông
Lắm vào năm 1997 đã kể lại: "Tướng Minh bảo tôi đợi và bước
qua phòng bên cạnh. Tôi thấy ông thì thầm với hai cố vấn Mai
Hữu Xuân và Lý Chánh Trung, xong trở ra nói vắn tắt với tôi: "
Không được, 9 giờ sáng không tốt. Xin định vào 5 giờ 30 chiều".
(137)
Trần văn Đôn trong "Việt Nam Nhân chứng" cũng kể rằng
461