Page 519 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 519

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


               Hành  vi  của  ông  cùng  với  thủ  đoạn  dựa  vào  Trương  Phát
           Khuê và Tiêu Văn để bài xích Việt Nam Quốc Dân Đảng của ông
           trong quá khứ, đúng là xuất ra từ mưu tính này.
               Ông Hồ, biết rằng, có thể vì lực lượng bản thân còn yếu kém,
           Việt  Minh  không  thể  cướp  chính  quyền  trước  khi  quân  Đồng
           Minh vào Việt Nam, ông bèn nghĩ ra là phải cùng với nước Pháp
           đàm phán. Cũng có thể nói, nếu Việt Minh không đủ lực lượng
           để khổng chế Việt Nam, ông Hồ thà nhường cho Pháp tiếp tục
           thống trị Việt Nam thêm một thời gian, chứ không muốn cho các
           đảng phái quốc gia khác đứng ra lãnh đạo một nước Việt Nam
           độc lập.” (29)
               Nhận  xét  này  của  sử  gia  Trung  Hoa  Tưởng  Vĩnh  Kính  rất
           thuyết phục khi chúng ta nghiên cứu lại Hiệp ước sơ bộ 6.3.1946
           ký giữa Hồ Chí Minh và đại diện Pháp Sainteny cho phép quân
           Pháp vào thay thế quân đội Trung Hoa của Tưởng Giới Thạch
           (mượn tay Pháp tiêu diệt phe quốc gia), và khi nhắc lại đoạn Hồ
           Chí Minh ra lệnh tiêu diệt các cán bộ quốc gia ở biên giới Hoa
           Việt khi họ theo chân đoàn quân Trung Hoa tiến vào giải giới
           quân đội Nhật.
               Mục tiêu của Hồ và cộng sản Việt Nam là nhuộm đỏ toàn bộ
           Việt Nam và bành trướng ảnh hưởng lên toàn vùng Đông Nam
           Á. Chính vì vậy mà khi Hiệp định Geneve 1954 ký kết, họ đã để
           lại người và khí giơiở miền Nam hầu chuẩn bị khởi phát lại  cuộc
           chiến tranh, thực hiện muu đồ bành trướng của Đệ III Quốc Tế
           do Liên Xô và Trung cộng chỉ đạo.
               d-Ngày  30.4.1975  mở  đầu  giai  đoạn  xuống  dốc  của  cộng
           sản Bắc Việt:
               Trong  bài  báo  nhan  đề  “Đôi  điều  suy  ngẫm  về  ngày  30.4”
           đăng trên báo Việt Nam Dân Chủ” số ra tháng 4.1999, ông Trần
           Bình An đã đề cập đến con đường tuột dốc của đảng cộng sản
           Việt Nam sau ngày 30.4.1975. Bài báo viết rất cẩn trọng, sâu sắc
           và đầy tính thuyết phục. Xin tóm lại một số ý kiến chính:
                -Mất chính nghĩa:
               Trong  suốt  cuộc  chiến,  đảng  cộng  sản  Việt  Nam  luôn  luôn
           tuyên  truyền  lừa  mị  dân  Bắc  và  những  người  miền  Nam  theo
           cộng sản rằng dân miền Nam đói khổ vì bị “Mỹ Ngụy” áp bức

                                         518
   514   515   516   517   518   519   520   521   522   523   524