Page 521 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 521
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
kinh tế xã hội trong mấy năm trở lại đây dần dần đi vào con
đường bế tắc.Một lần nữa đảng cộng sản Việt Nam đang thất bại
trong chính sách cai trị nửa nạc, nửa mỡ của mình. Những điều
đó cho thấy rõ: đảng cộng sản Việt Nam không có đủ tư cách
lãnh đạo toàn thể đất nước Việt Nam.
-Mất uy tín và niềm tin:
Bằng tất cả những sai lầm, thất bại như đã kể trên, từ sau sự
kiện 30.4 đảng cộng sản Việt Nam càng ngày càng mất uy tín
nghiêm trọng đối với toàn thể dân chúng Việt Nam. Cho đến nay,
từ người dân cho đến cả những đảng viên cộng sản có tâm huyết
đã mất hẳn niềm tin vào giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam. Dân
chúng xa lánh đảng, kết tội đảng đủ điều. Giới trẻ Việt Nam
cũng thờ ơ, không còn thiết tha gia nhập đảng cộng sản nữa (trừ
những kẻ cơ hội), tình trạng bỏ sinh hoạt đảng đang diễn ra ở
nhiều nơi. Và thời gian gần đây đã có nhiều đảng viên xin ra, trả
lại thẻ đảng một cách thẳng thừng. Đây đang là vấn-đề nhức
nhối của đảng cộng sản Việt Nam.
Bằng những nhận định trên, Trần Bình An nêu lên 4 điểm
trọng yếu mà đảng cộng sản Việt Nam đã phạm phải sau ngày
xua quân xâm lăng miền Nam:
-Chế-độ độc tài đảng trị đất nước mất dần tự do:
Sự kiện 30.4 đã mở đường cho việc việc thiết lập một chế độ
độc tài, đảng trị trên toàn cõi lãnh thổ Việt Nam, một “triều đại
phong kiến cuối cùng” như ông Hà Sĩ Phu đã viết, với những lời
nói và việc làm vô cùng quái gở và tàn nhẫn, đã tốn biết bao
giấy mực mà vẫn chưa kể hết được. Đất nước không có dân chủ,
tự do hoàn toàn vắng bóng, con dân Việt Nam bị tước hết quyền
làm người, sống cực khổ lầm than, cho đến nay vẫn chưa có cơ
may vùng thoát được. Quốc gia Việt Nam đã bị thụt lùi quá xa so
với đà tiến hóa của nhân loại.
-Tàn phá tài nguyên quốc gia:
Bất cứ một quốc gia nào, muốn phát triển đi lên đều phải dựa
vào hai nguồn tài nguyên cơ bản nhất là: thiên nhiên và nhân
lực. Vậy mà sau ngày 30.4 cả hai nguồn tài nguyên quan trọng
này của Việt Nam đã bị đảng cộng sản Việt Nam tàn phá không
thương tiếc. Dân chúng đói khổ lầm than không có đủ lượng ca-
520