Page 13 - Dang bo huyen Lang Giang qua cac ky Dai hoi
P. 13
ÑAÛNG BOÄ HUYEÄN LAÏNG GIANG QUA 22 KYØ ÑAÏI HOÄI
I. KHÁI QUÁT VÙNG ĐẤT, CON NGƯỜI VÀ TRUYỀN THỐNG
CỦA QUÊ HƯƠNG LẠNG GIANG
1. Lịch sử hình thành và các lần thay đổi địa giới hành chính
Lạng Giang nằm trên vùng đất cổ. Trải qua biến thiên của lịch
sử, biến đổi dân cư và điều chỉnh địa giới hành chính, ranh giới,
tên gọi hành chính của vùng đất Lạng Giang nhiều lần thay đổi.
Tên Châu Lạng có từ thế kỷ XI. Đến thời nhà Trần (1225 - 1400)
đã có huyện Bảo Lộc thuộc lộ Bắc Giang. Địa giới Bảo Lộc gồm
huyện Lạng Giang ngày nay và một phần huyện Lục Nam. Trụ
sở của huyện Bảo Lộc ở làng Chu Nguyên (nay thuộc thị trấn Vôi).
Thời nhà Minh đô hộ nước ta (1407 - 1427), huyện Bảo Lộc
thuộc châu Lạng Giang, phủ Lạng Giang. Từ thời nhà Lê đến
đầu nhà Nguyễn vẫn giữ địa giới cũ. Ngày 10/10/1895, tỉnh Bắc
Giang được thành lập, huyện Bảo Lộc thuộc tỉnh Bắc Giang.
Dưới thời vua Thành Thái (1889 - 1907), huyện Bảo Lộc đổi
tên thành Phất Lộc. Huyện có 8 tổng gồm: Mỹ Thái, Đào Quán,
Thọ Xương, Thịnh Liệt, Phi Mô, Cần Dinh, Tam Dị và Trù Hựu,
với 62 xã.
Năm 1919, cấp trung gian giữa tỉnh và huyện được xóa bỏ,
huyện Phất Lộc đổi thành phủ Lạng Giang trực tiếp quản lý
13 tổng (ngày nay thuộc địa phận huyện Lạng Giang và một số
xã của huyện Lục Nam, một số xã phía Bắc sông Thương của
huyện Yên Dũng, một số xã của huyện Việt Yên và thành phố
Bắc Giang).
Sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chính phủ nước Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa bãi bỏ cấp tổng, một số xã nhỏ được sáp
nhập, mang tên mới. Từ năm 1946 - 1948, một số xã tiếp tục được
sáp nhập thành các liên xã.
Ngày 25/3/1948, Chính phủ ban hành Sắc lệnh số 148/SL quy
định bãi bỏ các danh từ phủ, châu, quận, cấp trên xã và dưới tỉnh
thống nhất gọi là cấp huyện. Từ đây, đơn vị hành chính phủ Lạng
Giang được đổi thành huyện Lạng Giang
13

