Page 83 - nguyen cat thinh - v3a_Neat
P. 83
Trả thù đời, bà mong nhiễm HIV để truyền nọc cho cánh đàn ông ham
mua vui. Không biết tại sao bà không nhiễm.
Tuy tôi không hãnh diện về lối sống của bà, nhưng tôi vẫn xót thương
cho một kiếp người khốn khổ.
Dẫu sao bà cũng là bậc sinh thành tôi không chối bỏ.
Cuộc đời mỗi người do người đó định đoạt.
Về sau bà nghiện nặng và có lần suýt chết vì dùng ma tuý quá liều.
Thời gian đó, tôi đã sắp ra trường nên có đủ kiến thức nhận biết sự
nguy hiểm rình rập bên cạnh bà. Tôi, cùng với ông bà ngoại, gây áp
lực bắt bà phải cai nghiện.
Một đôi lần, bà có nhắc đến một người dược sĩ á đông. Bà nói tốt cho
ông ta. Bà cho rằng người á đông sống có tình nghĩa hơn dân bản xứ.
Họ đối xử với bà như một con người, không cần biết bà là người thế
nào.
Giảm thiểu ma túy nhưng bà lại sa vào vòng luẩn quẩn khác.
Bà quen thói ăn tiêu rộng rãi nên lúc nào cũng túng thiếu. Với sự cộng
tác của lão bạn tứ cố vô thân, bà trở thành kẻ cắp chuyên nghiệp. Tên
của bà có trong sổ bìa đen của sở cảnh sát.
Liệu pháp cai nghiện có kết quả khích lệ. Uống thuốc đều đặn, liều
lượng thấp dần.
Tôi rất lạc quan, hy vọng bà sẽ khỏe mạnh và sống lương thiện. Có
việc làm bà sẽ không ăn cắp. Sẽ thay đổi cuộc sống, sẽ tìm lại được
hạnh phúc đã xa rời.
Số trời ông ạ! Bà đã qua đời trong một tai nạn thảm khốc, giống như
chuyện ông kể lái xe dự tiệc đêm sinh nhật.
Xe của bà bẹp dúm. Đầu đập vào đuôi xe phía trước, không nhận diện
được khuôn mặt. Dấu tay và các đồ đạc giấy tờ trong xe xác nhận lý
lịch bà.
Cảnh sát thu gom và giao lại tất cả những gì tìm thấy cho chúng tôi.
82