Page 172 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 172

bổ sung thêm, sau đó lại lấy tiếp ở các xã lên, bảo đảm cho Công an
            huyện trở thành một đơn vị riêng, đủ sức làm tham mưu cho Huyện
            ủy về công tác an ninh và trực tiếp diệt tề, trừ gian... Về đóng góp sức
            của, tuy cả huyện chỉ có 18.920 mẫu cấy lúa, đã phải bỏ hoang mất
            1.000 mẫu, nên lương thực sản xuất ra chỉ có thể đủ cung cấp cho
            trong huyện nhưng qua cuộc vận động “Bán thóc cho bộ đội bằng giá
            Hồ Chủ tịch đong thóc khao quân”, Nhân dân toàn huyện đã bán được
            25 tạ, nhập vào kho thóc tổng phản công. So với yêu cầu tiếp tế cho
            quân đội quả là không thấm vào đâu, song trong điều kiện như trên,
            sự đóng góp đó thật đáng quý biết bao! Các xã Đông Yên, Đồng Quang,
            Hòa Thạch còn chuyển ra vùng tự do hàng chục nồi đồng, sanh đồng
            to để bộ đội có dụng cụ nấu ăn. Ngoài lương thực, nhiều xã còn tiếp tế
            cả đường, sữa, thuốc tân dược, máy chữ, giấy đánh máy... Nhân dân
            các xã có núi đá, có nghề nung vôi còn cóp nhặt than đá, được hàng
            tấn than tốt, vận chuyển ra vùng tự do cho công binh xưởng có nhiên
            liệu rèn, đúc vũ khí... Để việc tiếp tế ra vùng tự do được an toàn, bí
            mật, cùng với tiếp tục củng cố mạng lưới giao thông, Huyện ủy và Ủy
            ban kháng chiến hành chính huyện chỉ đạo hình thành hai tuyến giao
            thông chính qua sông Tích: một ở Gốc Bưởi (Ngọc Liệp) và một ở Cấn
            Hữu. Dọc hai tuyến này, huyện chỉ đạo Chi bộ và Ủy ban kháng chiến
            hành chính các xã xây dựng cơ sở vững chắc và lực lượng dẫn đường,
            bảo vệ mưu trí, dũng cảm, nhằm bảo đảm khi gặp các tình huống địch
            phục kích, lạc đường, tắc đường, trời mưa, trời sắp sáng... vẫn có nơi
            cho dân công tạm trú, nơi cất giấu hàng hoặc có đường khác để đi. Về
            phía giặc Pháp, từ sau khi chiếm được các xã vùng có núi đá, chúng
            tăng cường khai thác vôi, đá ở đây, đem đi các nơi xây dựng công sự.
            Chúng cho xe vận tải về chuyên chở, cho lính đi áp tải. Vào những
            tháng đầu năm 1950, du kích Sài Sơn đã diệt một tên đội da trắng
            chuyên đi áp tải các xe chở đá, vì tên này thường xuống chợ Đa Phúc
            cướp phá. Ở Phượng Yên Sơn sáng ngày 12/5/1950, tổ du kích Phượng
            Cách gồm 5 người, với 1 súng ngắn, 2 lựu đạn, 2 chai xăng, giẻ, diêm...
            đã mưu trí, dũng cảm đốt cháy 2 xe vận tải của giặc về chở đá, cách
            bốt Khánh Tân chưa đầy 1km...
               Từ tháng 01 - 4/1950, cùng với cả tỉnh, phong trào kháng chiến ở
            Quốc Oai đang đà đi lên; nhưng từ tháng 4 - 8/1950, phong trào lại bị
            giảm xuống. Nguyên nhân là do trước đà phát triển của phong trào,
            một số nơi đã nảy sinh tư tưởng chủ quan, bộc lộ lực lượng; hoạt động
            thiên về hình thức như tổ chức mít tinh có đông người dự mà không


            172
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177