Page 174 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 174

việc đóng góp tiền, nguyên vật liệu, nhân công theo kinh nghiệm của
            xã Sài Sơn: “Phu gọi 10, cho 5; tre gọi 100, cho chục” để kéo dài thời
            gian xây bốt. Với số lính được tuyển vào các bốt này, thì vừa chủ động
            cài cắm một số nhân mối vừa giáo dục, thuyết phục anh em và gia
            đình không đăng cai hoặc có đi lính cho chúng thì không được đàn áp
            Nhân dân. Chi bộ Bình Than đã lãnh đạo, thực hiện các hình thức đấu
            tranh nói trên có hiệu quả hơn cả. Giặc Pháp giao cho thợ Ngọc Than
            sang xây bằng đá ong. Ta giao cho một gia đình cơ sở phụ trách số thợ
            xây và phụ nề này. Người phụ trách đã khéo thuyết phục, bàn bạc với
            số thợ này làm vữa dối, xây xong từng hàng phải khéo đập cho đá rạn
            nứt, sau trát áo ở ngoài để che giấu... Vì thế khi bốt vừa xây xong, lính
            chưa kịp ở, gặp mưa bão, bốt Cầu Muống bị đổ, giặc cũng không có cớ
            để khủng bố được, chúng phải cho quân vào đóng ở tam quan chùa
            Thạch Thán, rồi cho xây bốt khác ở khu vực này. Về lính: hầu hết 22
            người là do tổ chức kháng chiến địa phương chủ động tìm cách cài vào,
            đưa vào, một số anh em đã được giao ngay nhiệm vụ làm nhân mối
            để chờ thời cơ đánh bốt bằng “nội công ngoại kích” như ở Ngọc Bài...
            Hưởng ứng “Tháng hoạt động chống âm mưu chia rẽ, phá các tổ chức
            quần chúng của địch” do Tỉnh ủy phát động đầu tháng 8/1950, căn
            cứ vào thực tế địa phương, Huyện ủy đã lãnh đạo tiếp tục diệt tề trừ
            gian, đánh bốt hương dũng. Ngày 11/8/1950, được sự hỗ trợ trực tiếp
            của Công an huyện, Chi bộ Bình Than đã lãnh đạo du kích xã bố trí từ
            gò Bồ Quân đến Cầu Muống, giả làm người đi làm đồng, vào lúc 3 giờ
            chiều đã chặn đường và giết chết tại chỗ Lý trưởng tề Ngọc Than khi
            tên này đang trên đường sang bốt quận. Tên này là một phần tử Quốc
            dân Đảng đã bị bắt năm 1946, được cách mạng giáo dục, khoan hồng,
            song hắn rất phản động ngoan cố chống phá kháng chiến dữ dội. Sau
            khi giết được hắn, cán bộ, đảng viên, du kích mới thật sự “vào” được
            Ngọc Than, phong trào kháng chiến ở Bình Than đã phát triển được
            sang Ngọc Than, tạo thêm cơ sở thuận lợi cho việc chuẩn bị đánh bốt
            Thạch Thán sau này. Tháng 11/1950, được cấp trên chuẩn y, Chi bộ
            Sài Sơn đã lãnh đạo diệt tên Chánh tổng tề ở Sài Khê. Trước khi Pháp
            chưa lên Sơn Tây, tên này cũng có tham gia vào đoàn thể ở địa phương,
            nhưng đến khi bị chiếm đóng, y ra làm Chánh bảo an và đã chỉ điểm
            cho giặc bắt một số người đã và đang hoạt động. Sau đó, y còn làm
            Thư ký kiêm Chưởng bạ tề, cùng bọn tề hà lạm công quỹ, tống tiền
            Nhân dân. Đã nhiều lần chính quyền địa phương thuyết phục, y nhận lỗi,
            nhưng vẫn ngoan cố, bí mật làm tai mắt cho giặc. Đầu tháng 6/1950, sau đợt
            giải tán tề, địch về khủng bố, y là người đầu tiên đứng ra lập lại tề, giữ chức


            174
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179