Page 477 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 477

nội bộ và trích lập các quỹ trong khu vực tập thể tăng chậm, tình trạng
            khê đọng sản phẩm, nợ nần dây dưa tới 1.000 tấn thóc (riêng Hợp tác
            xã Dương Cốc 280 tấn) và 100.000 đồng tiền quá hạn ngân hàng. Tình
            trạng lấn chiếm đất đai biến thổ canh thành thổ cư hoặc cấp phát sử
            dụng sai chính sách còn xảy ra ở một số cơ sở (nhất là Hợp tác xã Hữu
            Quang, xã Cấn Hữu). Quan hệ sản xuất trong hợp tác xã thủ công
            nghiệp, mua bán, tín dụng chưa thường xuyên được quan tâm chỉ đạo
            và chưa có biện pháp tích cực tăng cường cho cơ sở kinh tế quốc doanh.
            Do đó, nhiều đơn vị làm chưa đủ ăn, không có tích lũy.

               Sản xuất tiểu thủ công nghiệp gặp nhiều khó khăn. Vật tư, nguyên
            liệu, tiền vốn thiếu và cung ứng không kịp thời. Một số nguyên liệu
            chính như than cho sản xuất vật liệu xây dựng, gỗ, sắt, thép phục vụ
            cho mặt hàng cơ khí thiếu nghiêm trọng, hết năm kế hoạch mới được
            cấp. Nguyên liệu cho sản xuất một số mặt hàng xuất khẩu ngày càng
            bị khan hiếm. Việc ký kết hợp đồng với các đơn vị gia công, thu mua
            trao đổi hàng xuất khẩu cũng có nhiều trở ngại. Tuy nhiên, để phát
            huy tinh thần tự chủ và sức mạnh tổng hợp của địa phương, các xí
            nghiệp, đơn vị sản xuất đã tận dụng và khai thác tiềm năng của mình
            để có nguyên liệu sản xuất nhất là mặt hàng thủ công dân dụng, xây
            dựng cơ bản và các mặt hàng phục vụ sinh hoạt hằng ngày. Một số
            mặt hàng mới có giá trị kinh tế như cồn, rượu, đường trắng được sản
            xuất thêm, tuy chưa được nhiều nhưng là một triển vọng lớn cho mặt
            hàng công nghiệp sau này. Nhờ các biện pháp trên, sản xuất vẫn có
            bước phát triển đáng kể. Số hợp tác xã thủ công tăng từ 1 lên 3 hợp
            tác xã, số lao động từ 900 lên 1.200 người. Tổng giá trị sản lượng tăng
            từ 2,8 triệu đồng (năm 1983) lên 3,6 triệu đồng (năm 1985) (tính theo
            giá cố định năm 1982). Trong đó, giá trị hàng xuất khẩu (kể cả Công
            ty Xuất khẩu huyện) tăng từ 0,86 triệu (năm 1983) lên 1,8 triệu (năm
            1985). Tính riêng giá trị tiểu thủ công nghiệp năm 1985 so với năm
            1983 tăng 29,9%. Một số mặt hàng có giá trị xuất khẩu cao như thảm
            len, thêu... Cây dược liệu như tinh dầu bạc hà năm nào cũng vượt kế
            hoạch. Một số mặt hàng phục vụ cho xây dựng cơ bản được giữ vững
            như vôi cục, gạch nung, đá ong, đá trắng... góp phần cung ứng kịp
            thời cho nhu cầu xây dựng cơ bản của Nhà nước và Nhân dân. Sài
            Sơn vẫn là xã điển hình của huyện trong phong trào làm hàng xuất
            khẩu. Thạch Thán là đơn vị điển hình cả về công tác khoán trong nông
            nghiệp, đồng thời làm ngành nghề giỏi. Từ những năm trước, Thạch
            Thán đã táo bạo san ruộng cao, tạo mặt bằng mới cho đồng ruộng; lấy
            đất làm gạch ngói (còn “hấp” đá lên trên các lò gạch ngói để làm vôi),
            tạo ra một khối lượng gạch ngói đủ để làm nghĩa vụ với Nhà nước

                                                                            477
   472   473   474   475   476   477   478   479   480   481   482