Page 70 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 70

do đồng chí Xuân Thủy phụ trách đã được Đảng đưa về ở trại Phú
            Trang (thuộc thôn Đa Phúc) và sau đó chuyển về khu vực núi Thầy
            (xóm Đồng Mạc).
               Vào khoảng tháng 02/1945, kẻ địch đánh hơi thấy các hoạt động
            của ta. Chúng đã huy động một lực lượng lính khố xanh từ đồn Hòa
            Lạc, phối hợp với bọn lính ở phủ Quốc Oai về tận núi Thầy vây bắt cán
            bộ cách mạng và cơ quan ấn loát báo Cứu Quốc.
               Được sự che chở đùm bọc của quần chúng tòa soạn báo Cứu Quốc đã
            kịp thời chuyển đến địa điểm khác an toàn. Nhưng địch cũng bắt được
            một số ít đảng viên và quần chúng ở địa phương. Một số đồng chí khác
            phải tạm lánh hoặc đi lên chiến khu. Địch đóng một đại đội để lùng sục
            bắt bớ trong 4 ngày, nhưng cũng không đạt được kết quả gì hơn. Sau vụ
            khủng bố này, phong trào Đa Phúc - Thụy Khuê tạm thời lắng xuống.

               Để kịp thời củng cố lại phong trào, tiếp tục phục hồi và phát triển
            phong trào trong toàn tỉnh. Xứ ủy Bắc Kỳ đã cử đồng chí Xuân Thủy -
            cán bộ Xứ ủy trực tiếp phụ trách Sơn Tây. Chỉ trong một thời gian
            ngắn, Chi bộ Đa Phúc đã được củng cố lại với 3 đảng viên  và nữ đồng
                                                                    (1)
            chí Nguyễn Thị Thảo được cử làm Bí thư Chi bộ. Đồng chí Phan Thị
            Khôi được trên điều đi công tác khác. Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của cán
            bộ Xứ ủy, Chi bộ đã đề ra chủ trương:

               - Kịp thời củng cố lại các tổ chức quần chúng sau trận khủng bố.
            Cho một số cán bộ địa phương đã bị lộ đi công tác thoát ly.
               - Đưa quần chúng ra đấu tranh với Pháp - Nhật và bọn hào lý như:
            không nộp thóc tạ, không trồng đay, không đi lính...

               - Mở các lớp huấn luyện để đào tạo cốt cán địa phương.
               Với những chủ trương đúng đắn cộng với tinh thần chịu đựng gian
            khổ, khắc phục khó khăn không sợ nguy hiểm, các cán bộ được trên cử
            về và cán bộ quần chúng cốt cán ở địa phương lăn lộn bám sát cơ sở để
            thực hiện những chủ trương đó nên phong trào Đa Phúc - Thụy Khuê
            đã được nhanh chóng củng cố và mở rộng. Đồng thời, phong trào các địa
            phương khác thuộc phủ Quốc Oai được duy trì và tiếp tục phát triển.

               Qua thực tế của phong trào cách mạng từ năm 1940 đến hết năm
            1944, Chi bộ đảng Đa Phúc được sự chỉ đạo chặt chẽ của Xứ ủy đã nhanh
            chóng có những biện pháp chỉ đạo kịp thời, phù hợp với tình hình mới


            (1)  Đồng chí Thảo, Hiển, Bút.

            70
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75