Page 14 - HuongTuKySu-PhiChau2021-Final_Neat
P. 14
Hương Từ Ký Bút - Châu Phi
Sau buổi điểm tâm, đoàn tiến đến thủ đô Kampala để mua sắm dụng cụ học tập gọi là món quà “Chắp Cánh
Ước Mơ” để tặng đến 500 em học sinh. Đường phố Kampala tấp nập người qua lại, phiên chợ sôi nổi với nhiều
tiểu thương buôn cùng những thúng trái cây như: khóm, xoài, dưa hấu, mít, chuối… cũng làm thu hút sự chú ý
hiếu kỳ của người qua đường.
Kết thúc buổi trưa, phái đoàn quay trở lại Uganda Buddhist Centre, là địa điểm trao tặng quà. Khi xe vừa đến
cổng Chùa, hình ảnh các em ngồi đợi khắp sân khiến những ký ức tuổi học trò xa xưa tràn về trong tâm trí tôi.
Những hình ảnh tuổi thơ tầng tầng lớp lớp ngóng đợi dưới bóng cây bàng xanh um, cây phượng vĩ đỏ rực thật nhẹ
nhàng biết bao. Có lẽ ai trong đời cũng có những khoảnh khắc khó quên của tuổi học trò phải không thưa quý vị?
Nó đẹp biết bao nhiêu, ngây thơ hồn nhiên biết dường nào. Mái trường phủ rêu phong với rặng tre ngà cao vút,
bên cạnh những bục giảng kia, hàng ghế kia, quán chè vách lá bên đường với tiếng ve sầu của những buổi trưa hè
nắng gắt. Tất cả những ký ức đó chợt ùa về khi chứng kiến hình ảnh ngôi trường gỗ siêu vẹo, cỏ mọc che kín cả
lối đi. Hàng hàng lớp lớp học sinh tụm năm tụm bảy vui cười trò chuyện rôm rả…
Thưa quý vị,
Ai trong chúng ta khi còn nhỏ cũng đều có ước mơ. Đó có thể là mơ ước hồn nhiên như tự tay bé xây nên một
lâu đài kỳ diệu có mặt những nhân vật yêu thích trong truyện cổ tích…hoặc ước muốn lớn lao cho tương lai như
trở thành bác sĩ, kỹ sư, cô giáo… Những ước
mơ tưởng chừng ngây ngô của con trẻ lại là
yếu tố quan trọng giúp cha mẹ khám phá sở
thích cũng như tố chất tiềm ẩn trong con. Hội
Hương Từ cũng góp phần cho trẻ thấy những
ước mơ nhỏ bé ấy được nâng niu qua những
món quà như là bút chì, bút mực, bút màu,
thước, tẩy, và tập vở đủ loại cho các cấp khác
nhau. Được sự hỗ trợ của các thầy cô giáo,
buổi phát quà diễn ra tốt đẹp, các em xếp thành
từng hàng theo thứ lớp để nhận quà. Những em
nhỏ chưa đến trường cũng theo hàng hoặc
đứng ngơ ngác nhìn vào các anh chị. Ánh mắt
như muốn hỏi: “Quà của em đâu?” Ôi! những
ánh mắt thơ ngây trong sáng thật đáng yêu. Có
em thì ngồi bệt dưới đất lấm lem tay chân,
nước mũi chảy ròng, miệng thì lép nhép bánh
kẹo của các cô cho, cứ như trời đất này chỉ có
riêng mình ta với ta, mặc kệ các cô chú trong
đoàn có nói gì, làm gì, ai sầu mặc ai, em vẫn an
nhiên tự tại với miếng kẹo sầu riêng của mình.
Cũng vậy, trong thế giới muôn màu muôn
sắc đồng trang lứa là cái tuổi năng động, đứng
ngồi không yên. Đặc biệt là trong thời điểm
họp mặt cùng nhau nô đùa, cười giỡn nhốn
nháo, lại không thể không nhắc đến điểm nổi
bật của sự điềm nhiên, tĩnh tại từ oai nghi tế
hạnh trong lời nói, dáng đi, kiểu ngồi lẫn nụ
cười của những vị Sa Di trong chiếc Y cà sa
thoát tục ấy. Quả vậy, sự xuất hiện của Đức
Thế Tôn và hàng đệ tử của Ngài là ruộng phước phì nhiêu cho chúng sanh. Thật hoan hỷ thay! Thật lành thay!
Sau buổi phát quà là những bức ảnh lưu niệm cùng các em học sinh. Tất cả đều có thể chắp tay niệm Sadhu!
Sadhu! Sadhu! Và vui mừng đưa những phần quà lên đầu để chụp hình.
Sư Chủ Trì cũng chia sẻ: “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hình ảnh như vậy. Tôi thật sự xúc động và cảm
niệm công đức của đoàn rất nhiều. Hình ảnh này sẽ lưu lại trong tâm trí của người dân Uganda. Cảm ơn! Cảm
ơn!”
14