Page 118 - mk1
        P. 118
     Thơ Tình
                 LÃNG DU
                 Đã trót sinh ra giữa cõi trần
                 “Đời là bể khổ” cảnh trầm luân
                 Đêm nghe sương đọng trên làn tóc
                 Phảng phất làn hương tỏa khói trầm
                 Một nửa hồn đau lạc mất nhau
                 Nửa hồn dâu bể đã xanh xao
                 Những ân tình cũ mờ sương khói
                 Chợt thấy vàng Thu lá chuyển màu
                 Tóc đã tàn phai mắt lệ mờ
                 Những chiều huyễn hoặc lạc vào mơ
                 Những vần Thơ lạ len màu mắt
                 Nhớ mãi mùi hương thuở dại khờ
                 Du lãng cùng Trăng soi bóng nước
                 Lên đênh hư thực giữa mù khơi
                 Hồn Thơ khát vọng mùi hoang dại
                 Nghe bước thời gian lặng lẽ vơi
                                        99





