Page 222 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 222
Trước khi chuyện sạn thận trở về hành tội, năm nay
tôi lại còn ôm thêm cái tay què và mắc cái chứng bị
phong ngứa mới khổ chứ. Bao nhiêu năm mạnh khỏe,
năm nay lãnh đủ, hãng bảo hiểm sức khỏe tha hồ rủa ….
Số là như thế này: sau chuyến đi chơi Alaska, trở về
lại Đức tôi lao đầu vào ba cái chuyện cộng đồng nhức
đầu nhức tai, nhưng đã tự nhủ "tại vì mình thích làm chứ
chẳng ai ép uổng thì cứ ráng mà chịu, đừng than" nên
tôi hăng hái làm việc mặc dầu cái tay trái của tôi chẳng
hiểu vì sao mà từ đầu năm nó cứ làm eo làm sách, dơ
tay không qua khỏi đầu chứ đừng nói ngoặc ra đằng sau
để cài …..soutien!
Mùa lạnh phải mặc áo len, thường là loại áo tròng
qua đầu. Mặc vào thì dễ, cởi ra là cả một cực hình. Đi
shopping mua áo thì cứ coi như là lên đoạn đầu
đài….Quý vị cứ tưởng tượng như thế này: để cởi áo len,
trước hết, hai cánh tay của tôi phải buông thỏng xuống,
đầu cũng cúi xuống, rồi thì dùng bàn tay bên phải kéo
cái cổ áo len lên đầu, rồi vừa kéo vừa ưỡn ẹo thân hình
làm sao để cái áo len từ từ tuột ra mà không chạm đến
cánh tay trái….Tóc tai sau đó rũ rượi, mặt mày méo xẹo
vì đau. Vậy mà đâu chịu ngừng, vì đã lỡ túm đến mấy
cái áo đem vào phòng thử, không thử cũng tiếc !!!
Què cái tay nhưng không què cái đầu nên năng suất
làm việc bằng đầu óc của tôi cũng không đến nỗi bị ảnh
hưởng cho lắm, còn việc lao động chân tay thì đôi lúc
tôi phải lên tiếng nhờ vả chàng giúp lấy cái này cái nọ
khi làm vườn hay làm bếp. Cho đến một ngày, không
chịu đựng được nữa với cánh tay què, tôi mới chịu đi
221