Page 248 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 248
Sau bữa cơm tối, tình hình vẫn không sáng sủa gì
cho lắm. Bà hàng xóm hết ngáy lại mở điện thoại nói
chuyện với chồng con. Bà này nói toàn tiếng Dialekt,
không hiểu được 1 chữ chứ đừng nói là nghe lén câu
chuyện. Nói thì cứ như mắng người bên kia đầu giây.
Nhưng sao mắng nhau lại cười khì khì nhỉ? Ngày trước
mới qua Đức, tiếng Đức chưa rành nên tôi ghét tiếng
Đức dễ sợ, nói cứ như mắng người đối diện. Sau này ở
càng lâu, không cần chú ý cũng hiểu, hiểu rồi nên thấy
tiếng Đức cũng êm ái quá chừng. Bởi vậy tiếng nào cũng
hay cũng êm dịu cả nếu mình hiểu. Còn không hiểu thì
chỉ có ghét mà thôi!
Tối đó, trước khi đi ngủ, tôi ra phòng y tá xin 2 cục
nhét hai lỗ tai và xin 1 viên thuốc ngủ. Chưa bao giờ tôi
uống thuốc ngủ! Chưa bao giờ tôi xử dụng hai cục nhét
lỗ tai! Nhưng tối nay ngoại lệ! Phải uống, phải nhét, chứ
không là chết…. Không quen với 2 cục nhét tai, đầu tôi
đâm ra nặng trĩu, lùng bùng, mỗi cử động là nghe rột rột
trong tai. Thuốc ngủ cũng không ngấm. Trời ơi là trời!!!
Làm sao đây…buổi hòa tấu của bà hàng xóm đang đạt
cao điểm của chương trình. Mới 9 giờ đêm…
Quyết định chui ra khỏi giường, tôi vác bịch nylon
ra phòng khách cuối hành lang dành cho thân nhân đến
thăm, kiếm chỗ ngủ tạm qua đêm. Đèn trong phòng sáng
trưng. Có sáng mấy tôi cũng không màng, miễn im lặng
là được. Kéo 2 cái ghế châu vào nhau, tôi nằm duỗi chân
nhắm mắt dỗ giấc ngủ. Cũng êm ái ra phết.
Đang lim dim thả hồn vào giấc điệp thì… rột...
rột…Mở mắt ra, hóa ra cái máy lọc cung cấp nước suối
247