Page 246 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 246

nguyên cái giường của tôi đi trước, tôi sẽ đi bộ theo sau
              (mình đâu có bệnh liệt giường liệt chiếu mà nằm cho y
              tá đẩy). Trên đường ra thang máy để xuống lầu 2, một ý
              nghĩ chợt thoáng qua đầu tôi ngày hôm qua gặp hên,

              được ông trời thương cho gặp lại cô bạn học ngày xưa,
              không biết bây giờ xuống lầu 2 gặp được nhân vật nào
              đây, hy vọng là không đụng một "bà già" khó tính dễ
              ghét ngáy vang trời….
                  Phòng mới của tôi nằm ngay gần thang máy, bà y tá
              đẩy giường tôi vào trước, tôi ôm bịch nylon tà tà theo
              sau. Ở đây, giường tôi được kê sát bên cửa sổ, có nghĩa
              là tôi phải đi ngang qua giường của bà hàng xóm mới.

              Bà ta giương mắt ngó nhưng không chào…. Chà chà,
              bất lịch sự dữ ha, nhưng thôi kệ, chỉ 1 đêm chung chạ,
              thắc mắc làm gì nên tôi mở miệng chào bà:
                  - Guten Tag !
                  Hình như bà này điếc hay sao mà không thấy bà ta

              chào lại. Lại thôi kệ, chấp nhất làm gì cho mệt óc. Tôi
              leo lên giường nằm ngó mông lung lên trời. Xuống lầu
              2 nên tiếng máy bay trực thăng không vang vọng ồn ào
              như trên lầu 6, nhưng lại gần bãi đậu xe hơi!
                  Mở Iphone ra nằm đọc Email, coi bà hàng xóm như
              pha vì bả có chào mình đâu mà nói chuyện. Nhưng tiếng
              gì rồ rồ như tiếng ...ngáy vậy ta??? Lúc đầu còn nhỏ sau
              cường độ bắt đầu tăng, không còn rồ rồ nhè nhẹ nữa mà

              …ồ  ồ  lên  xuống  nhịp  nhàng,  thỉnh  thoảng  chấm  câu
              bằng một tiếng thở ra thật to thật cao ….rồi im lặng. 10
              giây sau lại bổn cũ lên xuống, cứ như đang tập….hát
              opera!


                                                                    245
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251