Page 497 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 497
Ngọn gió Đông Nam khởi đi từ biển thổi ngang qua
vùng đất Thủ Thiêm và mặt con sông Sài gòn bao đời
đâu còn nữa? Nó đã bị che chắn hết rồi!
Vậy cho nên tầng lớp thị dân mới đó phải rúc vào
những căn phòng đóng kín cửa với tiếng máy lạnh chạy
sè sè liên tục. Không gian sống bó hẹp ấy lâu ngày đã
tạo thành một tính cách chỉ biết bản thể cá nhân mình
làm trọng, thiếu hẳn sự chan hoà và thông cảm với mọi
người chung quanh.
Trong văn phòng làm việc, họ phải cúi đầu nói năng
lễ phép với sếp. Nhưng khi bước ra khỏi nơi làm việc là
họ đeo cái bộ mặt hãnh tiến lên ngay cho phù hợp với
bộ trang phục họ đang mắc lên người hoặc chiếc xe đời
mới họ đang đi.
*
Người bạn Việt kiều phê bình người Sài gòn...lười
đi bộ quá! Cứ hễ ra khỏi cửa nhà thì ngồi trên xe gắn
máy, chạy tới ngay trước cửa nơi cần đến mới dừng xe,
thảo nào đường phố lúc nào cũng chen đặc cứng xe gắn
máy gây ách tắc giao thông. Ở bên Mỹ, nếu muốn đi
shopping có khi phải đi bộ từ parking tới siêu thị xa gần
cả cây số.
Tôi rất hoan nghênh một nếp sống văn minh, nhưng
xin đặt một câu hỏi ngược: giả sử muốn đi bộ thì ở đất
Sài gòn nầy đi bộ chỗ nào? Lề đường thì đủ thứ bảng
quảng cáo, xe bán bánh mì, nước giải khát, tủ thuốc lá,
dựng kín xe gắn máy. Đi xuống lòng đường cho xe nó
đụng à? Mà luật giao thông cấm người đi bộ xuống lòng
đường làm cản trở giao thông.
496