Page 519 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 519

túa ra. Tiền giấy ôm tiền cắc sõng soài la liệt. Cảm giác
          cuối cùng sau khi đã sướng tay mãn nhãn là nỗi buồn
          vui lẫn lộn. Vui là vì cứ nghĩ là lâu nay mình bỏ tiền vô
          ít mà bây giờ sao mà ùa té ra nhiều dữ vậy! Buồn là vì

          cứ đinh ninh mình bỏ tiền vô nhiều mà sao giờ nhảy ra
          có chút đỉnh ! Buồn với vui cũng chỉ là cảm giác bất
          chợt rồi qua đi như tiếng “bộp” hay tiếng “bụp” thôi!
          Điều đáng nói lâu dài là có mớ bạc giắt lưng để rong
          chơi ba ngày Tết.
              Khi đã có mớ tiền rủng rỉnh thì cũng tính chuyện
          tiêu pha nhưng phải nhớ là  mua một con heo đất khác
          để cuối năm còn có dịp mà “bộp” hay “bụp” một cái cho

          buồn vui lẫn lộn.
              Cũng đừng quên là có gian hàng mới lạ, mang vẻ
          dáng văn minh thành phố mà lâu nay làng quê chợ xóm
          không thể nào có được. Đó là gian hàng nước đá nhận
          xi rô. Không kể đám con nít tụi tôi mà cả nam phụ lão

          đều đứng đông nghẹt để chờ nắm cho được cục nước đá
          có màu xi rô xanh, đỏ,tím,vàng mà mút chùn chụt. Đám
          con nít tụi tôi cầm cục đá nhận xi rô mà mút kiểu đó thì
          là chuyện bình thường, có khi còn thấy dễ thương. Tầm
          cỡ như  bô lão, phụ lão, thanh niên, thiếu nữ mà mút,
          cũng chỉ là kiểu đó thôi, thì coi đã không bình thường
          mà thiệt là dễ nực. Có mấy ông , chắc cũng tại vì răng
          cỏ lung lay chịu không siết hơi đá lạnh, nhịp mút không

          được sung. Nước đá quyện với nước xi rô chảy dính râu
          tèm nhẹp. Có mấy chị, chắc vì khoái khẩu mùi vị thơm
          ngọt của nước xi rô lại thêm hơi mát lạnh của cục đá




                                                                518
   514   515   516   517   518   519   520   521   522   523   524