Page 521 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 521
được cái tên nước giải khát gì mà lạ, trước giờ chưa
nghe, thì thím ngồi buồn xo như chiều ba-mươi-tết.
Thím làm mình làm mẩy không chịu gói bánh, không
thèm làm mứt. Thím đình công luôn cái vụ mặc áo đẹp,
nhồi phấn thoa son cho chú nhìn ngắm ba ngày Tết. Lý
do mà thím giận thím hờn cũng thiệt là đúng. Ai đời cái
xóm đèn dầu quanh năm suốt tháng, nhà nào sang cả
lắm thì cũng chỉ một cây đèn manchon, cũng được bơm
và thắp sáng bằng dầu, mà tính chi tới chuyện xa vời
khó tưởng. Nước suối nước sông thì có chớ nước đá, tìm
đâu! Rồi còn cái nước xi rô xi ra đỏ tím xanh vàng chi
đó, là cái nước chi?. Chắc là ông qua bên Tây, bên Mỹ
ông kiếm đưa về. Thím trách chú là mộng tưởng xa vời,
ngồi thắp cây đèn dầu mà uống nước đá “giận” với “xi
rồ”( chắc là ý của Thím muốn nói khéo là thím giận chú
điên rồ!). Chú giải thích, phân tích mấy thím cũng
không nghe. Năn nỉ quá chừng, cuối cùng, thím chịu
theo chú tới gặp Ba tôi để bàn chuyện phải trái nên hư.
Ba tôi phán :”Thím yên tâm về gói bánh, làm thêm mứt
món ăn mừng. Chuyện này để chú lo”. Thím liếc Ba tôi
một cái, nhưng mà không dám bén, như khi liếc một cái
cho chú. Bởi vì, Ba tôi là kẻ lớn trong Họ, lời nói phải
nặng cỡ bao tạ. Thím là vai em, là dâu về gởi Họ, khó
có lời. Về thôi !
Ba tôi mạnh miệng là vì ông biết quá rành về chú .
Chú đã từng theo học nghề của Ba tôi mấy năm mà
chậm lụt không ra gì, cuối cùng thì có ý lơ là bỏ cuộc.
Bù lại, chú có đầu óc kinh doanh, nắm bắt thời cơ rất
nhạy. Dám đi buôn bò ở tận miệt Gia Lai xa tít cả năm
520