Page 61 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 61

Ra về trời còn sớm, Thầy lái theo xe Liên, hẹn đến hồ
          Elizabeth của thành phố Fremont. Hai người đậu xe đi
          dạo quanh bờ hồ...Gió từ mặt sông thổi lên lồng lộng,
          nắng chiều tươi đẹp. Thầy đọc thơ Hoàng Cầm:

                        “Anh đã về đây lại gặp mình
                        Cõi đời thiên hạ giấc u minh
                        Níu tay cười xuống hoàng hôn cũ
                        Vớt mắt em về bến hóa sinh”
              Liên trầm ngâm thưởng thức, ký ức năm xưa trở
          về...thầy  đi chơi với  Bích Thy, Liên cuộn  mình nằm
          khóc. Bạn đi chơi người khác Liên đau đớn dùm Thầy,
          càng thương Thầy lại càng tìm cách ngăn chận bạn, ép

          bạn về phía Thầy, vì Liên biết Thầy yêu Bích Thy nhiều
          lắm, còn Liên chỉ biết đè nén nỗi buồn. Chắc hẳn Bích
          Thy chẳng bao giờ biết được nỗi lòng Như Liên.
                         “Lòng tôi ôm một khối tình.
                    Tình trong giây phút mà thành thiên thu”.

                               (thơ Pháp, Khái Hưng dịch)
              Trời chiều còn đỏ ửng ráng mặt trời, những cánh
          chim vội bay về tổ, đàn vịt bơi trên mặt nước hồn nhiên,
          thỉnh thoảng vẫy cánh làm nước bắn lên dấy động sự
          yên ắng. Liên biết ơn Thầy đã cho những giây phút bình
          an thanh thản, hưởng buổi chiều đẹp yên lành được bao
          quanh mùi hương kỳ diệu pha chất thơ đi về cõi mơ hồ
          lãng đãng.

              Ngày  xưa  dù  không  được  gặp  lại  Thầy,  dù  cuộc
          sống đổi thay đầy những bầm dập đau thương. Ngày giã
          từ thời con gái lập gia đình, và quay gót lưu lạc nhưng
          Liên vẫn luôn luôn tạo dựng bóng mát trong tâm hồn,


                                                                 60
   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66