Page 62 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 62
những lúc hụt hẫng niềm tin, chao đảo nỗi muộn phiền,
Liên dừng lại nương tựa bóng mát có thoáng hình ảnh
Thầy ru êm những chiều nắng Hạ, hay tiết thu êm ái
được trải hoa gối Nguyệt đầy hương thơm cỏ lạ.
Đêm lễ Tạ Ơn Thầy đến nhà đem theo cây đàn,
Thầy ngồi trước mặt bằng xương bằng thịt, Thầy vẫn
hát, còn Liên trong phút chốc đã quên mái tóc chớm
sương của mình, tâm hồn quay trở lại thuở đôi mươi, âm
nhạc là dòng sông, và Liên đang miên man bơi lội
thuyền thơ mát lịm ngây ngất.
Cuộc vui nào cũng tàn. Thầy ra về... lòng Liên thấy
ấm áp cảm giác lâng lâng. Đêm nhìn ra bầu trời đầy
những vì sao, Liên thả niềm mơ ước bay lên cao, Liên
thấy mình của thời con gái, của những ngày yêu Thầy
thầm lặng, nắn nót vụng về những vần thơ như hờn như
trách mình khờ dại trong tình đơn phương, Liên thiếp
dần vào giấc ngủ.
Chiều ba mươi Tết, hai tâm hồn lạnh giá trên xứ
người tìm đến nhau đi nhìn tàn dư của năm cũ, cũng như
thèm nghe tiếng pháo, muốn hưởng lại chút hương vị
của quê hương. Thầy hẹn chở Liên đi Chùa Giác Minh
ở Palo Alto vì có bà Dì tu ở đó.
Hai người cùng vào lễ sám hối cuối năm. Thầy dâng
hương bàn vong có gởi hình thờ vợ, nhìn Thầy thành
tâm khấn nguyện Liên cảm động suy nghĩ “người mất
vẫn giữ được ngôi vị yêu thương đầy ắp, còn Liên tuy
người ta còn sống nhưng nàng đã đánh mất hình ảnh
họ”, ý tưởng miên man làm Liên nhớ đã học tác phẩm
61