Page 290 - Tyen Tap VTLV 2015
P. 290

Quê Hương và Tình Yêu

            vì cuộc sống, lại còn quá trẻ nên đành bước thêm bước nữa,
            mong anh hiểu cho.
               -Anh hiểu, xã hội hiện tại thiếu gì hoàn cảnh như chúng
            mình.
               Gã ngạc nhiên với chính gã, sao gã có thể bình tĩnh và
            thản  nhiên  như  vậy!  Có  lẽ  phần  lớn  là  ảnh  hưởng  của
            những đứa con của vợ gã chăng?
               Sau hơn nửa tiếng bàn luận, hai người đã đồng ý sẽ ra
            tòa làm giấy tờ ly dị, còn về tài sản thì gã cho hết vợ không
            đòi lại một thứ gì, trước khi gã đi tù, gã để lại cho vợ gã
            một cái nhà hai tầng ngang 08 mét, dài 50 mét, gần ngã tư
            hàng xanh, một chiếc xe hơi của Pháp và đầy đủ vật dụng
            sang trọng trong nhà…
               Người còn không tiếc, tiếc chi của …; Gã tự nghĩ vậy để
            an ủi mình và muốn chứng tỏ cho vợ gã biết:
                Gã là một người đàn ông cao thuợng
               Chẳng biết sự kiện này gã có “mal” hay không? Nhưng
            xét cho cùng có thể đây là đòn tâm lý nặng nhất gã dành
            cho người phụ nữ bạc tình, làm như vậy  khiến cho vợ gã sẽ
            “day dứt mãi khôn nguôi” xuốt cuộc đời còn lại chăng?…..
               Nửa tháng sau, do sự  “điếu đóm” của vợ  gã và người
            chồng mới, vấn đề ly dị đã được hoàn tất…
               Từ nay, đường ai nấy đi…Hồn ai nấy giữ….,
               Thế rồi, vào một buổi chiều sau khi đi làm ở hợp tác xã
            gần nhà về, vừa bước vào cửa thì em gái gã đã ào ra “báo
            cáo”:
               -Có một “nàng” đang đợi anh trong nhà đó?
               -Con nhỏ này, tầm bậy tầm bạ không à, anh mệt muốn
            đứt hơi đây, “dỡn mặt” hoài…
               -Đâu có, em nói thiệt mà.
               Gã  nhanh  bước  vào  trong  nhà,  ngay  tại  phòng  khách,
            Thương đang ngồi  khép nép thòn  lỏn trong bộ  ghế  salon
            tiếp chuyện với Mẹ gã, thấy gã xuất hiện thì đôi mắt nàng
            reo vui nhìn sững gã, gã cười hiền hòa trấn an:
               -À, Thương mới đến hả, ngồi chơi đi em…Mẹ gã biết ý
            đứng dậy, từ giã Thương rồi vào phòng trong, bỏ lại hai kẻ



                                       289
   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295