Page 295 - Tyen Tap VTLV 2015
P. 295
Văn Thơ Lạc Việt
qua ngày rồi sức khỏe cứ yếu dần, yếu dần…Để rồi tàn lụi
thôi! Nên ở đây người còn mạnh thì giúp người yếu thôi
ông bà ạ! Dựa vào nhau mà sống cho qua kiếp người!
Gã nhận thấy, đúng như vậy, ở đây những người khỏe
thì chăn nuôi gia súc lo việc nấu nướng làm bữa ăn cho mọi
người, còn những người yếu thì ngồi hoặc nằm coi TV cho
qua thời gian trống vắng, gã thấy họ sống chan hòa bên
nhau, không khí ấm áp, và nồng ấm tình người, đôi lúc có
người còn cao hứng đàn hát cho mọi người nghe…( như
em gã trước khi chết chẳng hạn)
Có tâm sự với họ, có tìm hiểu về “cuộc sống đợi chết”
của họ mới thấy được cái tiếu lâm, cái thi vị hóa cuộc sống
của họ khi họ phát biểu:
Đây là “khách sạn ngàn sao”,
Nghe nên thơ quá, tình tứ quá, mà suy cho cùng, sống
trên một bãi đất hoang thế này thì vào những đêm đầy sao,
cùng ngồi bên nhau ngắm trăng, cũng dễ gây nhiều súc cảm
và mộng mơ lắm chứ bộ?
Trong tiếp súc và tâm tình, gã được họ “mật bí” một
chuyện đầy tình người như sau:
Mỗi khi có người chết, những người nào còn khỏe mạnh,
sẽ “tự giác” xung phong tắm rửa cho người chết được sạch
sẽ, rồi thay cho người chết một bộ quần áo tươm tất nhất,
mọi người sẽ đến bên cạnh người chết, vừa khóc thương
vừa khấn vái nguyện cầu, sau đó mang người chết đến nhà
nguyện của khách sạn, chờ đến quá nửa khuya, khi mọi
người an giấc, mới âm thầm mang xác chết ra xe đưa về
một trại hòm ở đường Quang Trung (Gò Vấp), chủ nhân
trại hòm là một người có lòng từ tâm, sẵn sàng lo cho
những người ở hoàn cảnh bạc phước này, tại đây, anh em
cùng “khách sạn chết” phụ trách mang xác chết, mới an
táng cho người chết, và đưa quan tài về huyện Dĩ An để
hỏa táng, rồi mang hài cốt trở về lại “Khách sạn ngàn sao”
để những người cùng khổ dù có ở cõi âm hay trên dương
trần cũng vẫn bên nhau mai mãi.
Trước đây, “khách sạn chết” chỉ gồm những kẻ giang hồ
tứ chiếng, những cô gái bán bar, hoặc bán trôn nuôi miệng
294