Page 202 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 202
Lát sau bác sĩ cho biết bà Chánh ngất đi vì sức đập của Air Bag,
ngoài ra không hề bị thương tích gì nên ông Chánh đưa bà về. Paul
cũng lái xe chạy theo.
Bà Chánh dừng lại trước sân, nhìn những dòng nước cứu hỏa còn
chảy lênh láng từ trong nhà ra ngoài đường. Cảnh tượng tan hoang
như vừa trải qua một trận động đất. Cửa trước bị đục phá vỡ toang,
nhà bếp cháy hết một phần, các cửa sổ đều bị giật quăng xuống đất,
đồ đạc ngổn ngang, hơi khói đậm đặc từ trong nhà vẫn còn tỏa ra
ngạt mũi. Bước lại gần, bà thấy cái nồi Inox bà dùng luộc con gà vất
ngoài cửa chính. Nó đã bị nung đến tan chảy và kẹo lại thành một
cục nửa đen nửa trắng bạc như chì, con gà trong nồi bây giờ là một
nhúm than đen. Có thể thấy được, nếu đội cứu hỏa không tới kịp thì
ngôi nhà giờ đã hóa ra tro. Bà đứng lặng người. Một niềm ân hận
đến nghẹn ngào dấy lên trong lòng. Sau chuyện số đề, đây là lần thứ
hai bà vì lòng tham mà thiếu chút nữa thiêu rụi ngôi nhà, lại còn sém
mất cả mạng. Tham thì thâm, độc đắc đâu chẳng thấy, bây giờ độc
khói chiếm ngự dày đặc trong nhà, không biết chừng nào mới bay ra
hết.
Bà Chánh bỗng nhận ra, trước giờ vì không chịu an phận, bà đã
đánh mất cái hạnh phúc giản đơn nhưng to lớn mà đúng ra bà được
hưởng từ lâu. Bà đã hiểu thứ quý giá là những niềm vui trước mắt,
ở quanh mình, chứ không cần phải tìm kiếm đâu xa. Những gì không
có được mà cố cưỡng cầu, đòi hỏi điều ngoài tầm tay với chỉ làm hại
mình và gây đau khổ cho người xung quanh. Và bà nghĩ đến chuyện
thằng Paul. Ngày mai bà sẽ kêu Paul đưa Mariana đem thằng cháu
nội về cho bà. Bà nghĩ và dợm bước vô nhà phụ với cha con ông
Chánh dọn dẹp. Một bàn tay ai bỗng đặt lên vai bà Chánh. Bà quay
lại, sững sờ bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Mariana nhìn bà: