Page 82 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 82
Một hôm, có người khách lạ phương xa dừng chân lại hỏi mua
chiếc áo len, Mẹ ngạc nhiên vì áo len của trẻ em, có lẽ người khách
đã có gia đình. Mẹ thật tình cho biết giá cả, nhưng người khách chỉ
hỏi giá mà thôi và hỏi thêm vài món khác. Mẹ khó chịu nhưng vẫn
chiều khách. Thật ra lối làm quen của người khách lạ là như vậy,
muốn đến gần để nhìn rõ Mẹ hơn. Người khách đó đã nhiều lần tới
lui, vì đơn vị của họ mới về đóng tại xóm này..
Thời gian trôi qua, nhịp cầu của họ gần gũi hơn. Mỗi lần họ về
thăm nhà là Mẹ nhờ họ mua hàng hoá về Mẹ trả giá sòng phẳng, tình
cảm đối với Mẹ, họ là người anh thân tình, Mẹ vẫn vô tư của người
em gái...
Rồi từng đêm đại bác luôn vọng về, người dân ở thôn làng lại di
tản về thành phố, tuổi thanh niên thưa dần. Ngoại bắt đầu lo lắng cho
Mẹ tôi, sợ Việt minh bắt Mẹ đi tập kết, Ngoại gọi người khách lạ để
gởi gắm Mẹ khi họ từ giã rút quân về thành phố, Mẹ chỉ biết gật đầu
chấp nhận. Nước mắt Mẹ cứ tuôn, tiếc thương cho đời con gái của
mình chưa vui trọn với tuổi mộng mơ... Thế là Mẹ phải từ giã Ngoại,
Dì, Chị và những người thân, rồi đây cuộc đời của Mẹ sẽ như thế
nào?
Đoàn xe nhà binh lăn bánh, mang theo người con gái Mằng Lăng,
theo người trai thời loạn, rời thôn xóm về thành phố, để xây dựng tổ
ấm uyên ương, không tiệc cưới, không rượu nồng, tiếng súng nổ thay
tiếng pháo. Đoàn vệ binh hộ tống tiễn người con gái mới lớn, theo
chồng về xứ lạ...Nước mắt nàng cứ tuôn, từ giã Mẹ già, Dì,Chị và
những người thân yêu, rồi đây đường đời muôn vạn nẻo...
Đúng vậy, Ngày 24 Tháng Tư năm 1954 Âm lịch. Bây giờ 2004.
50 năm tròn kỷ niệm, đầy ắp những kỷ niệm buồn vui, thời chiến,
thời bình. Ba, Mẹ đã tạo 13 người con, giờ còn lại 10 người. Mười