Page 87 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 87
TRẠI GIAM KIM SƠ
Nguyễn Hồng Dũng
Chiếc xe Motolova của Liên Sô cũ kỹ đến mức không còn diễn
tả nổi vì chỉ có khung sườn bằng sắt rỉ gắn trên sàn xe chế bởi gỗ
thùng đạn ráp với bốn bánh xe cao su đã bị lớp bùn phủ dày không
nhận ra “made in” từ đâu. Ba mươi bảy người tù, hầu hết là chính trị
phạm cùng vài ba người tiểu tư sản hành sự được lệnh chuyển trại
trước khi điểm danh. Sáu giờ lẽ năm phút sáng ngày mười tám tháng
sáu năm một chín bảy sáu, cái ngày mà anh Châu, quê quán tại Sơn
Hà nói với một đồng tù khác mà Ninh được nghe, rằng hôm nay là
sau ngày quốc tang Yên Bái và lại trước ngày Quân Lực Việt Nam
Cộng Hòa, sau cái tử, trước cái sanh biết đi đâu đây nhỉ ? Chính cái
điểm trọng đại đáng nhớ này mà có lẽ trên ba thập niên trôi qua, đến
những dấu mốc của thời gian này thì y như rằng, Ninh không sao
quên được. Cả gần bốn chục mạng người đầy ghẻ chốc, đói và mệt
nhọc mang theo những vật dụng cá nhân bằng vải và nhựa sắp hàng
trước chiếc bàn giám thị ký tên bàn giao tài sản giữa hai cơ quan, dĩ
nhiên có chữ ký mà vật dụng như xe đạp, nhẫn, giây chuyền hay tiền
bạc là những dòng chữ nhảy múa trên cuốn sổ đen sì chứ có ai trông
thấy được những cái sở hữu đơn sơ của mình đâu. Trại cải huấn Quy
Nhơn, hàng chữ khắc trên bờ tường đá loang lỗ đã cho Ninh biết địa
dư nơi này xuyên suốt bốn tháng nhục hình trong xà lim tối om. Dù
sao, buổi bình minh hôm ấy cũng ưu ái cho buồng phổi chút khí trời
dịu mát, hai liếp rau dền màu tím sẫm tưới bằng nước tiểu và phân
xanh của tù nhân vươn chiếc lá mướt rượt bên bàn tay khúc khuỷu
đầy ghẻ lở. Trong thoáng nghĩ sai lầm nào đó, Ninh muốn ngắt một
đọt xanh mởn kia, nhưng kịp dừng lại.