Page 131 - TuyenTap 2018 VTLV
P. 131
Tuyển Tập VTLV 2018
-Như vậy chắc ông ở đảo lâu lắm?
-Khoảng gần 5 năm.
-Ông có thấy thời gian như vậy là quá dài không?
-Lúc đầu thì có,nhưng sau quen dần rồi không còn đếm ngày đếm
tháng nữa mà chỉ đếm năm thôi.
-Cuộc sống ở đó ra sao,thưa ông?
-Thì mỗi tuần Cao Uỷ,qua sự điều hành trực tiếp của cảnh sát
Indo, mình được phát thực phẩm,mùng mền,nước uống.Mỗi sáng
thứ hai phải làm vệ sinh doanh trại.Những ngày còn lại trong tuần
mình có thể ghi danh học Anh văn hoặc làm bất cứ việc gì miển
đừng gây phương hại đến điều lệ và an ninh của trại.Cuối tuần đi
tắm biển,picnic hay tổ chức văn nghệ party hoặc ngồi tại các quán
cà phê nghe nhạc.Những người có thân nhân ở nước thứ ba gởi tiền
cho thì sống thoải mái.Ngược lại,những người không có tiền thì
cuộc sống rất chật vật, họ phải xoay sở làm thuê làm mướn.
-Ở lâu như vậy rồi có ai có ý định ở luôn tại đó không?
-Chẳng ai có ý định đó,họ luôn hy vọng và chờ đợi một ngày nào
đó sẽ có một nước mở vòng tay nhân ái tiếp nhận họ.Rồi họ cũng có
con có cái, dựng vợ gả chồng,cũng có những cặp trai gái yêu nhau
tha thiết,hẹn cưới nhau ở nước thứ ba và bịn rịn không ngăn dòng lệ
khi tiễn nhau tại cầu tàu để đi định cư.
-Còn ông thì có rơi vào những trường hợp trên không?
Huân cười:
-Rất tiếc là tôi vô duyên xấu số nên không được ai thương
cả,thành thử cũng đở phần lưu luyến lúc ra đi.
Quyên thấy mình hỏi hơi quá đà nên nàng làm bộ nghiêm không
hỏi nữa.Huân móc trong túi xách ra một thẻ kẹo sin gôm còn
nguyên,bóc ra, đưa ngón tay đẩy một tép kẹo,nghiêng người về phía
Quyên mời mọc:
Bảo tồn 120