Page 140 - TuyenTap 2018 VTLV
P. 140
Tuyển Tập VTLV 2018
Huân nhìn sâu vào mắt Quyên như muốn gởi gấm niềm hy vọng của
chàng vào đó,vào đôi mắt ướt buồn tuyệt đẹp của nàng.Đôi mắt
quyên bắt gặp mắt Huân, họ cùng nhìn nhau trong thoáng ngắn,
nàng mắc cở,thẹn thùng đỏ mặt nên cúi xuống, tay vân vê đôi tà áo.
Nàng cảm thấy một luồng khí nóng chạy rang khắp châu thân, một
cảm giác kỳ lạ, mơn man, khêu gợi, tim đập mạnh và nàng đã đưa
tay đẩy nhẹ cánh cửa bên hông xe cho gió lồng vào.Một luồng khí
lạnh phà vào làm da thịt nàng mát lại, bớt đi cái cảm giác nồng cháy
vừa qua.
Huân âu yếm chân thật:
-Coi chừng Quyên bị cảm lạnh đó, gió mùa này rất rét vì sắp
đến Christmas rồi.
Quyên quay qua nhìn chàng nói lời cám ơn rồi đánh trống lảng.
Dạ đến nơi chưa anh Huân?
-Còn độ 2 giờ nữa.
-Thời gian qua nhanh quá nhỉ! Mới đó mà chúng ta đã ngồi xe
bus gần 6 tiếng đồng hồ rồi.
Chàng không biết câu nói này là một tín hiệu mà nàng muốn nhắn
nhủ tới Huân hay vô tình trùng hợp. Huân hòa điệu:
-Đúng vậy, thời gian đâu có chờ con người mà chỉ có người chờ
người thôi. Không biết rồi Huân có cái may mắn được gặp lại Quyên
lần nữa không, hay chỉ là bóng chim tăm cá.
Quyên nhìn Huân, im lặng, nhưng thực ra đã nói rất nhiều. Sau
một lúc ra chiều suy tư,Huân đánh bạo nói với nàng:
-Nếu Quyên không phiền lòng và không ngại ngùng thì xin cho
Huân được biết số phôn của Quyên để Huân có thể liên lạc,chuyện
trò khi trở về nhà.
Quyên lúng túng không biết xử sự ra sao,có nên cho hay không
cho số phôn.Sau một hồi nghĩ ngợi, Quyên trả lời:
Việt tôc 129