Page 86 - KY YEU 20 NAM CTGLVN Gx ChuaBaNgoi
P. 86
Tâm Thư Viết Cho Cháu
Các cháu yêu qúy của bà, Tuy nhiên cao hơn hết chính là sự biết ơn Thiên Chúa.
Khi các cháu bước vào trung học nhất là khi lên đại
Các cháu nay đã lớn khôn. Bà hy vọng các cháu có đủ học, những học thuyết khoa học sẽ lung lạc niềm tin
kiên nhẫn để nghe bà nói chuyện, chỉ trong chốc lát vào Thiên Chúa. Các cháu nên nhớ rằng không phải tất
thôi.Bà nghĩ rằng các cháu đã đủ khôn lớn để hiểu cả mọi thứ điều được chứng minh bằng khoa học.
được những gì các cháu cần phải biết. Đã có quá nhiều Chẳng hạn như “tình yêu” thì không thể nhìn thấy hoặc
những câu chuyện sai sự thật về cuộc chiến Việt Nam giải thích được nhưng nó thật sự hiện hữu và trở nên
có thể đầu độc thế hệ sinh sau chiến tranh như các món quà quý giá nhất cho chúng ta. Bà cũng đã bị trải
cháu. Bà muốn các cháu biết được sự thật vì khi các qua những lúc vô cùng tuyệt vọng gần như mất hết
cháu biết đúng sự thật, các cháu sẽ biết làm cách nào niềm tin. Nhưng chính tình thương của Chúa đã giúp
và tại sao các cháu lại có mặt ở đây. Bà hy vọng lá thư bà và ông nội sống sót và đã cứu gia đình ta một cách
này sẽ giúp cho các cháu hiểu ông bà, cha mẹ, và các kỳ diệu. Các cháu có thể phân vân nhưng khi cần các
người thân yêu cùng như học biết về quê hương nhiều cháu hãy tìm hiểu và học hỏi. Các cháu có thể hỏi ông
hơn nữa. bà, cha mẹ hay những người có sự hiểu biết. Gia đinh
luôn bên cạnh để giúp cho các cháu. Niềm tin không
Quê hương Việt Nam đã khổ đau dưới sự thống trị của những chỉ tìm thấy qua Kinh Thánh mà còn tìm gặp ở
chế độ cộng sản từ 1945. Năm 1954 cả hai bên gia đình nơi mọi người cũng như mọi nơi trong đời sống.
nội ngoại của các cháu đã cùng với hơn một triệu đồng
bào miền Bắc di cư vào miền Nam tự do. Đau buồn Các cháu yêu quý, trong tương lai các cháu sẽ quan hệ
thay đến 1975 chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã sụp với rất nhiều người, nhưng ba mẹ là người các cháu đặt
đổ khi không còn được sự viện trợ của chính phủ Mỹ. hoàn toàn tin tưởng vì họ yêu thương các cháu vô điều
Kết quả là ông cố ngoại và ông nội các cháu đã phải kiện. Gia đình luôn mong muốn các cháu thành công
vào tù cùng với khoảng 700,000 sĩ quan VNCH. Hàng và hạnh phúc. Bà hy vọng các cháu hãnh diện về gia
100,000 người tù đã chết vì đói khát và vì bị hành hạ đình mình cũng như gia đình rất hãnh diện về các cháu.
trong các trại tù khổ sai. Cho dù không bị đi tù nhưng Hãy làm những gì tốt đẹp nhất – gia đình luôn hãnh
tất cả người dân miền Nam đã bị Việt cộng đàn áp và diện về mọi cố gắng của các cháu.
trả thù (Bà có viết về những kỷ niệm kinh hãi này. Hy
vọng một ngày nào đó bà sẽ dịch sang tiếng Anh cho Khi cần tìm hiểu về lịch sử Việt Nam và những gì đã
các cháu đọc) xảy đến cho gia đình mình, các cháu hỏi ba mẹ để ba
mẹ sẽ chỉ cho các tài liệu đáng tin cậy. Bà đã gửi cho
Dân chúng bị đầy đọa đến nỗi họ đã tìm cách vượt ba cháu video “Souls of the Fallen”. Các cháu nên xem
thoát để tìm tự do hơn là phải sống với Việt cộng. Từ ít nhất là phần đầu để so sánh cách đối xử rất tôn trọng
đó những cái chết thương tâm của các tù nhân cộng với và nhân đạo khi học về lịch sử cuộc nội chiến Hoa Kỳ
hàng triệu cái chết của những người vượt thoát trên các của người miền Bắc chiến thắng miền Nam với cách
con thuyền mong manh hay trong các rừng rậm đã kêu đối xử tàn nhẫn, dã man của người miền Bắc đối với
gọi sự tiếp tay thu nhận người Việt tỵ nạn và định cư binh sĩ miền Nam Việt Nam bị thua trận.
của chính phủ Mỹ. Ngày nay, những tiện nghi trong
cuộc sống mà các cháu đang được hưởng, một tương Trên hết, bà muốn các cháu hiểu rằng bà rất thương
lai rộng mở trước mắt – những thứ mà hàng triệu người yêu các cháu và muốn nghe các cháu nói chuyện với
dân trên khắp thế giới đang mơ ước – ông bà rất vui ông bà.
mừng vì các cháu đã có được một cuộc sống tốt đẹp.
Nhưng những điều này có được là do sự hy sinh và can Thương các cháu thật nhiều,
đảm vượt biển của gia đình bên ngoại và 13 năm tù đày
của ông nội. Khi các cháu ôm ấp di sản Việt Nam qua Lê Phương Lan
việc học hỏi văn hóa và lịch sử, cũng như nói tiếng
Việt thì đó là cách biểu lộ có ý nghĩa nhất sự biết ơn
đối với các ông bà.
85