Page 103 - NGÀY ẤY BÂY GIỜ 2
P. 103
sao em không về qua lối đó
cho tôi thấy tóc em rũ thành mây
cánh tay níu xuống vai gầy
bàn tay dang dang mãi
bàn chân ái ngại
con đường còn mệt mỏi
bao giờ cho ta thấy nhau
từng cánh chim vỗ cánh bay đi
trong tâm hồn nghe gió lay
dưới chân tiếng ai nói
thời gian qua lối nầy
2…
bài thơ viết sau giấc ngủ trưa
chẳng gửi cho ai
với ý nghĩ mệt mỏi
xin chớ trách kẻ làm thơ
này quê hương tôi đó
hơn 20 năm hờn tủi
đêm mệt mỏi qua cùng lửa đạn
từ trên cao nhìn xuống kia là quê hương
quê hương đau khổ
NGÀY ẤY - 101 - BÂY GIỜ