Page 108 - NGÀY ẤY BÂY GIỜ 2
P. 108
qua bao đau thương chúng ta lớn lên trong niềm hãnh
diện bi đát
em đừng công nhận tình yêu như tiểu thuyết
dĩ nhiên có những đêm trăng đẹp trong tưởng tượng
ngủ đi em
ngày mai anh đi qua những con đường
qua những đồn bót, những gạch vụn nám đen
qua những làng mạc tiêu điều
qua những nghĩa địa xơ xác khốn cùng
bắt buộc anh nghĩ đến chiến tranh
cùng với nỗi nhọc nhằn quê hương
dù sao
anh phải công nhận quê hương mình rất đẹp
tù bình minh đến hoàng hôn
cảnh đó người đây
thân phận chúng ta và quê hương
anh nghĩ đến em và tình yêu
và anh viết bài thơ nầy trên gác nhỏ sau chuyến đi dài
bình yên
( Trích trong “Nét chữ hôm nay” - 1969)
NGÀY ẤY - 106 - BÂY GIỜ