Page 57 - Sài Gòn linh tinh chuyện
P. 57
không có điện thoại book grab chở về. Lang
thang lon ton ngoài đường sao có chú xe ôm
chạy đến hỏi con đi đâu? Đi khám bệnh à?
Xong chú nói lên xe chú chở về, mình hỏi giá
cả nhưng chú chỉ ậm ừ không nói gì hết. Lên xe
mà mình sợ bị chặt chém, trấn lột... nhưng trời
tối nên mình leo lên đại. Trên đường về chú hỏi
mình nhiều lắm như con là dân Sài Gòn à? Đi
làm hay còn đi học? Bao nhiêu tuổi rùi? Đi
khám bệnh gì?... Trời tối đường vắng hoe nên
mình sợ lắm trả lời nhát gừng thôi. Đến nơi
mình kêu chú đợi để mình vào lấy tiền trả
nhưng chú kêu mình đưa nón bảo hiểm lại cho
chú, xong chú lẳng lặng rồ ga phóng đi mất hút.
Giữa Sài Gòn bon chen đanh đá, láu cá, lưu
manh, dẫm đạp nhau mà sống, hành động của
chú khiến mình rất cảm động. Nó như tia hy
vọng nhỏ nhoi như làm ấm lòng những kẻ đã
có tâm hồn nguội lạnh vì cuộc sống xô bồ phức
tạp.
10/05/2020 – X.R.K.T
Câu chuyện 4:
57