Page 62 - Sài Gòn linh tinh chuyện
P. 62
"71 là số xe của tỉnh nào vậy?", Tôi hỏi.
"Bến Tre á. Có biết Bến Tre không?"
"Có chớ, tại có người quen ở đó, với nghe
giọng là biết Bến Tre rồi"
"Vậy hả? Ờ...", Có lẽ cậu đang cười, giọng cậu
vui vẻ.
Những chuyện không đầu đuôi rải rác suốt con
đường. Tôi thấy thương cậu mưu sinh vất vả
dưới cái nắng cháy da của Sài Gòn. Gương mặt
cậu sạm đi nhưng nụ cười rất sáng. Cậu chắc
cỡ tuổi tôi, chắc cũng là sinh viên mới lên Sài
Gòn vừa làm vừa học.
"Sao lại lấy tên Ol... mà không lấy tên tiếng
Việt?", Lúc tới nơi cậu hỏi. Tôi cười trừ không
đáp. Cậu cũng không hỏi tên tôi nữa. Tôi trả
cho cậu nhiều hơn, cả vì thương cậu mưu sinh,
cả vì cậu tận tâm mà giành chỗ mát cho tôi, cả
vì cậu hiền lành vui vẻ. Chúng tôi cảm ơn nhau
rồi mỗi người một ngả.
Tôi đã không hỏi cậu làm gì, sống ra sao, học
hành thế nào. Nhưng, tôi sẽ luôn nhớ cậu, một
phần Bến Tre rất dễ thương của Sài Gòn bận
62